Người Thầy Đầu Tiên Của Tôi" ##
Trong mùa thu năm ngoái, tôi nhận được một bức điện từ làng tôi gửi đến Bà con trong làng mới tôi về dự buổi khánh thành ngôi trường mới do nông trường xây dựng ở huyện vừa. Bức thư nhắc nhở tôi về những năm đầu thơ ấu, khi tôi còn là một đứa trẻ nghèo khó, phải xa cách gia đình và học hành tại một ngôi trường tạm bợ. Nhân vật chính là An, một cô bé mồ côi, phải sống cùng những người lạ mặt. Thấy Đuy sen (Duy sen) đã học chữ, An hết lòng cố gắng học lên thành phố tiếp tục việc học hành. An yêu quý thầy Duy sen do hoàn cảnh, thấy trò phải xa cách rồi bạt tán nhau. May chục năm sau, An viên ai, trò lặng và gặp lại người thầy đầu tiên của mình trong một tỉnh lẻ. Bà đã viết thư nhớ người học trò về câu chuyện và thấy Duy sen như một hành động chuộc lỗi. Người kể chuyện này là ai? An, người kể chuyện, là một cô gái đã trải qua nhiều khó khăn trong cuộc sống. Cô đã học hành chăm chỉ để vượt qua hoàn cảnh khó khăn và trở thành một người thành công. An yêu quý thầy Duy sen vì đã giúp cô vượt qua những khó khăn và trở thành người mà cô ngưỡng mộ. Câu chuyện này cho thấy tình yêu và lòng biết ơn của An đối với thầy Duy sen. An đã vượt qua những khó khăn và trở thành một người thành công, và cô luôn nhớ ơn thầy Duy sen vì đã giúp cô vượt qua những khó khăn. Câu chuyện này cũng cho thấy tầm quan trọng của việc giúp đỡ người khác và tạo ra sự khác biệt trong cuộc sống của họ.