Sự quan trọng của kỷ niệm và tình cảm gia đình trong truyện "Bến thời gian
Trong đoạn trích từ truyện "Bến thời gian" của Tạ Duy Anh, chúng ta được chứng kiến sự quan trọng của kỷ niệm và tình cảm gia đình. Nhân vật chính, tác giả, đã quên dần những kỷ niệm tuổi thơ và làng quê nhỏ của mình khi lớn lên và ra thành phố. Tuy nhiên, sau những vấp ngã trên đường đời, anh đã tìm về làng nhỏ và nhận ra giá trị của những kỷ niệm và tình cảm gia đình. Trong truyện, nhân vật chính đến thăm bà Hảo, người đã chờ đợi anh tại bến xe ngựa suốt những năm tháng. Bà Hảo là một người sống để làm việc và không bao giờ luyến tiếc điều gì. Bà đã truyền cho nhân vật chính sự quan trọng của việc sống không hối tiếc và không để lại tiếc nuối. Điều này khiến nhân vật chính nhận ra rằng anh đã bị người khác phản bội và không còn quan tâm đến bà Hảo. Nhưng bà Hảo không trách móc anh, mà chỉ cười và nói rằng anh lớn lên rồi mà còn khóc như con nít. Điều này cho thấy sự hiểu biết và sự thông cảm của bà Hảo đối với nhân vật chính. Truyện "Bến thời gian" cũng nhấn mạnh tới sự quan trọng của kỷ niệm và tình cảm gia đình. Nhân vật chính đã quên dần những kỷ niệm và tình cảm gia đình khi lớn lên và bước vào cuộc sống thành phố. Nhưng sau những vấp ngã trên đường đời, anh đã tìm về làng nhỏ và nhận ra giá trị của những kỷ niệm và tình cảm gia đình. Anh đi trên chiếc xe ngựa thân quen và những kỷ niệm chợt ùa về. Âm thanh giống như dao động tắt dần của quả lắc đồng hồ khiến anh nhớ lại những thời khắc đáng nhớ trong quá khứ. Truyện "Bến thời gian" là một lời nhắc nhở cho chúng ta về sự quan trọng của kỷ niệm và tình cảm gia đình. Chúng ta không nên quên đi quá khứ và những người thân yêu trong cuộc sống của mình. Kỷ niệm và tình cảm gia đình là những điều quý giá và không thể thay thế. Chúng ta cần trân trọng những kỷ niệm và tình cảm này và không để chúng trôi qua như một chiếc xe ngựa xa mù mịt.