Sông Đà - Vẻ đẹp hung bạo và tài hoa nghệ thuật của Nguyễn Tuân

4
(315 votes)

<br/ > <br/ >Sông Đà, với vẻ đẹp hung bạo của nó ở khúc thượng nguồn, được tác giả Nguyễn Tuân miêu tả một cách tinh tế thông qua âm thanh của tiếng nước thác. Trong đoạn trích, tác giả so sánh tiếng nước thác như "oán trách, van xin, khiêu khích" để tạo ra hình ảnh về tốc độ dòng chảy và mức độ âm thanh ngày càng dữ dội. Điều này mang lại cho độc giả một trải nghiệm sống động về cảm xúc của con người. <br/ > <br/ >Nguyễn Tuân cũng sử dụng liên tưởng để miêu tả âm thanh dữ tợn và hung hãn của sóng thác. Ông viết rằng tiếng nước thác giống như "tiếng một ngàn con trâu mộng đang lồng lộn giữa rừng vầu tre nứa nổ lửa, đang phá tuông rừng lửa, rừng lửa cùng gầm thét với đàn trâu da cháy bùng bùng". Đây là một hình ảnh mạnh mẽ và độc đáo, tạo ra một cảm giác tuyệt vọng và sự phá hủy của thiên nhiên. <br/ > <br/ >Sự liên hệ giữa sông Đà và các yếu tố khác trong tự nhiên cũng được tác giả thể hiện. Ông liên tưởng đến hè phố tả mặt sông và nhà cao tả vách đá, tạo ra một hình ảnh toàn diện về diện mạo của sông Đà. Ngoài ra, tác giả cũng nhấn mạnh vẻ hung bạo của sông Đà thông qua những cái hút nước và cách thay đổi chiến thuật trong thạch trận tấn công. Điều này cho thấy diện mạo và tâm địa của sông Đà, trở thành một thứ kẻ thù đáng sợ đối với con người. <br/ > <br/ >Phong cách nghệ thuật của Nguyễn Tuân trong việc miêu tả sông Đà cũng được đánh giá cao. Ông sử dụng liên tưởng độc đáo và tài hoa, sử dụng ngôn từ phong phú và điểm nhìn linh hoạt. Tác giả cảm nhận vẻ đẹp của sông Đà không chỉ trên phương diện văn hoá mà còn trên phương diện thẩm mỹ. <br/ > <br/ >Tóm lại, sông Đà được miêu tả như một vẻ đẹp hung bạo và tài hoa nghệ thuật trong tác phẩm của Nguyễn Tuân. Tác giả sử dụng các phương pháp miêu tả độc đáo và tài hoa để tạo ra một hình ảnh sống động về sự phấn khích và sự man dại của thiên nhiên. Sông Đà trở thành một thứ kẻ thù đáng sợ đối với con người và cũng là một nguồn cảm hứng vô tận cho nghệ thuật.