Tình cảm bi thương và sự kiên nhẫn trong "Khóc Dương khuê" ##

3
(256 votes)

Trong hai dòng thơ "Đời đã thôi, rồi May man mác ngậm ngồi lòng ta" của bài thơ "Khóc Dương khuê" của tác giả Nguyễn Khuyến, chúng ta có thể cảm nhận được tình cảm bi thương và sự kiên nhẫn của người kể chuyện đối với nhân vật Dương khuê. Dòng thơ đầu tiên "Đời đã thôi, rồi" cho thấy rằng thời gian đã trôi qua và cuộc sống đã thay đổi. Dòng thơ thứ hai "May man mác ngậm ngồi lòng ta" mô tả sự kiên nhẫn và sự chịu đựng của người kể chuyện trong việc giúp đỡ và thấu hiểu nhân vật Dương khuê. Tác giả Nguyễn Khuyến đã sử dụng ngôn ngữ thơ để truyền tải tình cảm bi thương và sự kiên nhẫn của mình. Dòng thơ "May man mác ngậm" sử dụng hình ảnh của một con mèo để thể hiện sự kiên nhẫn và sự chịu đựng. Con mèo là biểu tượng của sự kiên nhẫn và sự chịu đựng trong thời gian dài. Dòng thơ "ngậm ngồi lòng ta" cho thấy sự kiên nhẫn và sự chịu đựng của người kể chuyện trong việc giúp đỡ và thấu hiểu nhân vật Dương khuê. Hai dòng thơ này cũng thể hiện sự bi thương của người kể chuyện đối với nhân vật Dương khuê. Dòng thơ "Đời đã thôi, rồi" cho thấy rằng thời gian đã trôi qua và cuộc sống đã thay đổi, nhưng tình cảm bi thương của người kể chuyện đối với nhân vật Dương khuê vẫn còn đó. Dòng thơ "May man mác ngậm ngồi lòng ta" thể hiện sự kiên nhẫn và sự chịu đựng của người kể chuyện trong việc giúp đỡ và thấu hiểu nhân vật Dương khuê. Tóm lại, hai dòng thơ "Đời đã thôi, rồi May man mác ngậm ngồi lòng ta" của bài thơ "Khóc Dương khuê" của tác giả Nguyễn Khuyến thể hiện tình cảm bi thương và sự kiên nhẫn của người kể chuyện đối với nhân vật Dương khuê. Dòng thơ này sử dụng ngôn ngữ thơ để truyền tải tình cảm bi thương và sự kiên nhẫn của mình, thể hiện sự bi thương và sự chịu đựng của người kể chuyện trong việc giúp đỡ và thấu hiểu nhân vật Dương khuê.