Nghệ thuật tự sự tài tình của Nam Cao trong tác phẩm "Nghèo" ##

4
(275 votes)

Truyện ngắn "Nghèo" của Nam Cao là một tác phẩm tiêu biểu cho phong cách tự sự tài tình của nhà văn. Bằng ngòi bút sắc sảo, ông đã khắc họa chân thực cuộc sống nghèo khổ của người nông dân Việt Nam trước Cách mạng tháng Tám, đồng thời thể hiện một cách sâu sắc nỗi đau, sự bất lực và khát vọng sống của họ. Thứ nhất, Nam Cao sử dụng ngôn ngữ giản dị, mộc mạc, gần gũi với đời sống của người nông dân. Ông miêu tả cảnh nghèo một cách chân thực, không hề tô vẽ hay cường điệu. Những câu văn ngắn gọn, súc tích, giàu tính biểu cảm, như: "Cái đói nó cứ đeo đẳng lấy người ta, nó cứ bám riết lấy người ta như cái bóng", "Cái nghèo nó cứ như một con thú dữ, nó cứ rình rập, nó cứ chờ đợi để cắn xé con người",... đã tạo nên một bức tranh bi thương về cuộc sống của người nông dân. Thứ hai, Nam Cao sử dụng nghệ thuật kể chuyện linh hoạt, kết hợp giữa kể chuyện trực tiếp và miêu tả nội tâm nhân vật. Ông đưa người đọc vào thế giới nội tâm của nhân vật, giúp họ hiểu rõ tâm tư, tình cảm, nỗi niềm của họ. Chẳng hạn, trong đoạn miêu tả tâm trạng của nhân vật ông Hai khi nghe tin làng mình theo giặc, Nam Cao đã sử dụng những câu văn giàu cảm xúc, thể hiện sự đau đớn, tủi nhục và bất lực của ông Hai: "Cái tin ấy như một quả bom nổ tung trong đầu ông Hai", "Ông Hai như người mất hồn, ông cứ đi lang thang, ông cứ lẩm bẩm một mình",... Thứ ba, Nam Cao sử dụng nghệ thuật tạo dựng tình huống truyện độc đáo, gây ấn tượng mạnh cho người đọc. Ông xây dựng những tình huống truyện bất ngờ, đầy kịch tính, khiến người đọc không thể rời mắt khỏi trang sách. Chẳng hạn, tình huống ông Hai bị mất làng, tình huống ông Hai nghe tin làng mình theo giặc, tình huống ông Hai trở về làng,... đã tạo nên những nút thắt, mở, đẩy cao kịch tính của câu chuyện. Cuối cùng, Nam Cao sử dụng nghệ thuật xây dựng nhân vật độc đáo, tạo nên những hình tượng nhân vật điển hình cho số phận người nông dân Việt Nam. Ông Hai là một nhân vật điển hình cho người nông dân yêu nước, giàu lòng tự trọng, nhưng lại bất lực trước hoàn cảnh nghiệt ngã. Hình ảnh ông Hai với những phẩm chất tốt đẹp, nhưng lại phải chịu đựng những nỗi đau, sự bất công, đã khiến người đọc cảm thấy xót xa, đồng cảm. Tóm lại, nghệ thuật tự sự của Nam Cao trong tác phẩm "Nghèo" là một sự kết hợp tài tình giữa ngôn ngữ giản dị, mộc mạc, nghệ thuật kể chuyện linh hoạt, nghệ thuật tạo dựng tình huống truyện độc đáo và nghệ thuật xây dựng nhân vật độc đáo. Qua đó, ông đã khắc họa chân thực cuộc sống nghèo khổ của người nông dân Việt Nam trước Cách mạng tháng Tám, đồng thời thể hiện một cách sâu sắc nỗi đau, sự bất lực và khát vọng sống của họ.