Vẻ đẹp thơ mộng của "Tiếng Việt" ##
Bài thơ "Tiếng Việt" của Xuân Quỳnh là một tác phẩm nghệ thuật đầy tình cảm và ý nghĩa. Trong những khổ thơ 5, 6 và 7, tác giả đã khắc họa vẻ đẹp thơ mộng và tinh tế của ngôn ngữ Việt Nam. Những dòng thơ này không chỉ thể hiện sự đong đầy của tình yêu đất nước mà còn thể hiện sự tôn vinh và ngưỡng mộ đối với ngôn ngữ của dân tộc. Kho 5 của bài thơ mô tả tiếng Việt như một "nàng thơ" với những vần điệu mềm mại và duyên dáng. Tác giả sử dụng hình ảnh " thơ" để thể hiện sự tinh tế và sự duyên dáng của tiếng Việt. Những vần điệu trong tiếng Việt như "mênh mông", "vút vần" và "nàng thơ" tạo nên một bức tranh âm nhạc và thơ mộng, làm cho người đọc cảm thấy như họ đang nghe một bản nhạc ngọt ngào và êm dịu. Kho 6 và 7 của bài thơ tiếp tục phát triển hình ảnh "nàng thơ" của tiếng Việt. Tác giả mô tả tiếng Việt như một "nàng thơ" đang hát lên, với những vần điệu và giai điệu đầy tình cảm. Những hình ảnh này không chỉ làm cho bài thơ trở nên sinh động và phong phú mà còn thể hiện sự đong đầy và tình cảm của tác giả đối với ngôn ngữ của mình. Tác giả cũng sử dụng hình ảnh "nàng thơ" để thể hiện sự ngưỡng mộ và tôn vinh đối với tiếng Việt. Tác giả cho rằng tiếng Việt là một ngôn ngữ đặc biệt và đáng để ngưỡng mộ. Những vần điệu và giai điệu trong tiếng Việt được tác giả mô tả như là những điều duyên dáng và tinh tế, làm cho người đọc cảm thấy sự ngưỡng mộ và tôn vinh đối với ngôn ngữ của mình. Tóm lại, trong những khổ thơ 5, 6 và 7 của bài thơ "Tiếng Việt", tác giả Xuân Quỳnh đã khắc họa vẻ đẹp thơ mộng và tinh tế của ngôn ngữ Việt Nam. Những hình ảnh và sự miêu tả trong bài thơ không chỉ làm cho bài thơ trở nên sinh động và phong phú mà còn thể hiện sự đong đầy và tình cảm của tác giả đối với ngôn ngữ của mình. Bài thơ "Tiếng Việt" là một tác phẩm nghệ thuật đầy tình cảm và ý nghĩa, thể hiện sự tôn vinh và ngưỡng mộ đối với ngôn ngữ của dân tộc.