So sánh cái tôi trữ tình giữa Xuân Diệu và Nguyễn Bính trong hai bài thơ "Nụ cười xuân" và "Mùa xuân xanh
Trong hai bài thơ "Nụ cười xuân" của Xuân Diệu và "Mùa xuân xanh" của Nguyễn Bính, chúng ta có thể thấy sự khác biệt rõ rệt trong cách thể hiện cái tôi trữ tình của hai nhà thơ. Xuân Diệu trong bài "Nụ cười xuân" đã thể hiện cái tôi trữ tình của mình qua hình ảnh thiên nhiên tươi đẹp, sinh động và đầy màu sắc. Nhà thơ đã sử dụng những hình ảnh như tiếng chim vui, sương chói mặt trời, cánh hồng, ánh sáng, gió thơm để tạo nên một không gian xuân tươi vui, tràn ngập niềm vui và hy vọng. Cái tôi trữ tình của Xuân Diệu trong bài thơ này mang tính chất lãng mạn, trữ tình và đầy cảm xúc. Ngược lại, Nguyễn Bính trong bài "Mùa xuân xanh" đã thể hiện cái tôi trữ tình của mình qua những hình ảnh giản dị, gần gũi và mang đậm chất dân tộc. Nhà thơ đã sử dụng những hình ảnh như lúa xanh, lá cành, mộ thanh minh để tạo nên một không gian xuân yên bình, giản dị và đầy tình cảm. Cái tôi trữ tình của Nguyễn Bính trong bài thơ này mang tính chất chân thực, sâu lắng và đầy cảm xúc. Tuy nhiên, dù khác biệt về cách thể hiện, cả hai bài thơ đều mang lại cho người đọc những cảm xúc và hình ảnh đẹp về mùa xuân. Xuân Diệu đã thể hiện xuân qua những hình ảnh lãng mạn, trữ tình, trong khi Nguyễn Bính đã thể hiện xuân qua những hình ảnh giản dị, gần gũi và mang đậm chất dân tộc. Cả hai bài thơ đều thể hiện cái tôi trữ tình của nhà thơ, mang lại cho người đọc những cảm xúc và hình ảnh đẹp về mùa xuân.