Vẻ đẹp lãng mạn và ý nghĩa sâu sắc trong "Thu vịnh" của Nguyễn khuyến ##

4
(241 votes)

Bài thơ "Thu vịnh" của Nguyễn khuyến là một tác phẩm tiêu biểu cho phong cách thơ Đường luật của ông, thể hiện tài năng và tâm hồn của một bậc thầy thơ ca. Bài thơ không chỉ miêu tả cảnh sắc thiên nhiên mùa thu hữu tình mà còn ẩn chứa những suy tư sâu sắc về cuộc đời, về thời gian và sự hữu hạn của kiếp người. Cảnh thu hữu tình: Bằng những câu thơ giàu hình ảnh, Nguyễn khuyến đã vẽ nên một bức tranh thu tuyệt đẹp. Từ "lá vàng rơi" gợi lên sự tàn tạ, nhưng cũng ẩn chứa nét đẹp man mác buồn. "Sóng biếc" và "gió lành" tạo nên một không gian thanh bình, êm đềm. Cảnh vật mùa thu được miêu tả một cách tinh tế, gợi lên cảm giác thanh tao, nhẹ nhàng. Suy tư về thời gian: "Thu đi, đông đến" là một quy luật tự nhiên, không thể thay đổi. Câu thơ này gợi lên sự trôi chảy của thời gian, sự hữu hạn của kiếp người. Con người phải đối mặt với sự tàn phai, sự mất mát, nhưng cũng phải biết trân trọng hiện tại, sống một cách trọn vẹn. Ý nghĩa sâu sắc: "Thu vịnh" không chỉ là một bài thơ miêu tả cảnh thu, mà còn là một lời khẳng định về giá trị của cuộc sống. Con người cần phải biết sống một cách thanh tao, ung dung, không bị cuốn theo những bon chen, danh lợi. Bài thơ cũng là lời nhắc nhở về sự hữu hạn của thời gian, con người cần phải biết trân trọng hiện tại, sống một cách trọn vẹn. Kết luận: "Thu vịnh" là một bài thơ đẹp về cả hình thức lẫn nội dung. Nó không chỉ là một bức tranh thu tuyệt đẹp mà còn là một lời khẳng định về giá trị của cuộc sống, về sự trân trọng hiện tại và sống một cách trọn vẹn. Bài thơ đã để lại cho người đọc những suy ngẫm sâu sắc về cuộc đời, về thời gian và sự hữu hạn của kiếp người.