** Giá trị lịch sử và văn hóa trong bài thơ "Quê hương tôi" của Nguyễn Pính **

4
(272 votes)

** Bài thơ "Quê hương tôi" của Nguyễn Pính không chỉ là một bức tranh phong cảnh tươi đẹp mà còn là một minh chứng hùng hồn về giá trị lịch sử và văn hóa của dân tộc. Qua những hình ảnh quen thuộc như cây bầu, cây nhị, cô Tấm, ca dao tục ngữ, tác giả khéo léo gợi nhắc về nguồn cội, về những giá trị truyền thống bền vững được lưu giữ qua bao thế hệ. Việc nhắc đến các nhân vật lịch sử như Bà Trưng, Bà Triệu, Lê Lợi, Hưng Đạo Vương, Nguyễn Trãi… không chỉ đơn thuần là liệt kê mà còn là sự khẳng định sức mạnh, tinh thần quật cường của dân tộc Việt Nam trong đấu tranh giành độc lập, tự do. Tuy nhiên, bài thơ không chỉ dừng lại ở quá khứ hào hùng. Hình ảnh những cánh đồng vàng, những con sông, những sản vật quê hương như sầu riêng, măng cụt, gạo tám xoan… cho thấy sự giàu đẹp, trù phú của đất nước. Sự kết hợp hài hòa giữa truyền thống và hiện đại được thể hiện rõ nét ở hai câu thơ cuối: "Sung sướng làm sao! Bỗng một ngày: có Đảng/ Có Bác Hồ, làm sống lại quê hương." Đây là điểm nhấn quan trọng, khẳng định vai trò lãnh đạo của Đảng và Bác Hồ trong việc xây dựng và phát triển đất nước, đưa quê hương tiến lên một tầm cao mới. Sự kết hợp giữa quá khứ hào hùng, hiện tại tươi đẹp và tương lai tươi sáng tạo nên sức mạnh của bài thơ. Tác giả không chỉ ca ngợi vẻ đẹp của quê hương mà còn khẳng định niềm tự hào dân tộc, lòng biết ơn đối với những người đã hy sinh vì độc lập, tự do của Tổ quốc. Bài thơ là một bài học quý giá về lòng yêu nước, về tinh thần đoàn kết, về ý thức bảo vệ và phát triển những giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc. Đọc bài thơ, ta không chỉ cảm nhận được vẻ đẹp của quê hương mà còn được truyền cảm hứng về lòng tự hào dân tộc và tinh thần lạc quan, tin tưởng vào tương lai tươi sáng của đất nước.