Phân tích bài thơ trào phúng cảm tết của Trần Tế Xương
Bài thơ "Tết đến" (hay "Cảm Tết") của Trần Tế Xương là một tác phẩm trào phúng cảm tết đầy hài hước và sắc sảo. Nhà thơ đã sử dụng một loạt những hình ảnh và tình huống trong ngày Tết để tạo nên một bức tranh vui nhộn và đầy màu sắc. Trong bài thơ, Trần Tế Xương miêu tả những thứ mà ngày Tết cần có hoặc nên có như tiền bạc, rượu cúc, trà sen, bánh chưng, giò lụa. Tuy nhiên, ông cũng đưa ra một loạt lí do để không có những thứ đó như tiền chưa lĩnh, rượu nhà hàng làm biếng không gánh đến, trà thì con buôn đang nâng giá nên phải đợi, gói bánh sợ nồm làm hỏng, bó giò lụa ngại thiu vì nắng. Như vậy, mọi thứ đang ở phía trước, chờ "tết khác", nhưng "anh em đừng nghĩ tết tôi nghèo". Tuy nhiên, cái định hướng ở tương lai ấy, khi mới nghe qua có vẻ lạc quan, cũng như kiểu "thủ vĩ ngâm" nhằm đánh lạc hướng chuyện nghèo một cách khăng khăng, thoạt nghe, có cái gì ngồ ngộ; nhưng ngẫm lại, cách kể lể chỉ độc một nhịp 4/3 ở năm câu thơ liền (các câu 2, 3, 4, 5, 6), cùng với "thôi thế thì thôi" nghe tiếng thở dài, khiến cái lạc quan, ngộ nghĩnh kia hoàn toàn bị đảo ngược. Đây là hình thức tự trào, và ông Tú ở vào thế "khóc hổ ngươi, cười ra nước mắt" vào dịp Tết, cái dịp muốn giấu nghèo cũng không phải dễ: "khôn ngoan đến cửa quan mới biết; khó nghèo ba mươi tết mới hay". Bài thơ "Tết đến" của Trần Tế Xương không chỉ là một tác phẩm trào phúng cảm tết hài hước mà còn là một lời nhắn nhủ về sự thật của cuộc sống. Nhà thơ đã thông qua những hình ảnh và tình huống trong ngày Tết để truyền tải thông điệp về sự khó khăn và những khó khăn mà mọi người phải đối mặt trong cuộc sống hàng ngày. Tuy nhiên, ông cũng khéo léo tạo ra một cái nhìn lạc quan và tích cực về tương lai, cho thấy rằng dù có khó khăn thế nào, chúng ta vẫn có thể tìm thấy niềm vui và hy vọng trong cuộc sống. Với sự kết hợp giữa trào phúng và lời nhắn nhủ, bài thơ "Tết đến" của Trần Tế Xương đã tạo nên một tác phẩm độc đáo và đáng để khám phá.