Cảm nhận về đoạn trích "Cỏ lau" của Nguyễn Minh Viết
Đoạn trích "Cỏ lau" của Nguyễn Minh Viết là một tác phẩm văn học tình cảm và tâm lý, mô tả cuộc sống và ước mơ của một nhân vật tên là Thằng Cỏ. Trong đoạn trích này, chúng ta được thấy hình ảnh của Thằng Cỏ, một người trẻ ơi ơi, luôn mang theo cây đàn guitar và luôn ngậm một cọng cỏ non. Thằng Cỏ là một nghệ sĩ, ít nhất trong mắt người kể chuyện, và luôn đánh những bản nhạc hàn lâm buồn mà nghe ngai ngái. Mặc dù tiếng đàn của Thằng Cỏ khiến người kể chuyện ngứa tai, nhưng họ lại thích nhìn Thằng Cỏ đánh đàn và cảm thấy rằng khi tiếng đàn cất lên, lòng Thằng Cỏ cũng nhẹ nhàng hơn. Sau khi chơi xong một vài bài, Thằng Cỏ sẽ nằm lăn ra, miệng ngậm cọng cỏ non, và hai chân bắt chéo vào nhau. Thằng Cỏ hít hà vài hơi và nói rằng sau này anh ấy muốn làm giáo viên và trở về quê dạy học. Anh ấy tin rằng để thay đổi cuộc đời, phải có tri thức và hiểu biết. Anh ấy thấy rằng làng mình còn thiếu tri thức và đa số những người trẻ đều nghỉ học để làm việc ở cấp hai. Thằng Cỏ ước mơ về một cuộc sống tốt hơn và hy vọng rằng bằng cách học hỏi và trở thành một giáo viên, anh ấy có thể đóng góp vào sự phát triển của quê hương. Đoạn trích "Cỏ lau" của Nguyễn Minh Viết là một tác phẩm cảm động và đầy ý nghĩa. Nó không chỉ mô tả cuộc sống và ước mơ của Thằng Cỏ, mà còn thể hiện tình yêu quê hương và mong muốn thay đổi cuộc đời. Tác phẩm này cũng thể hiện sự lạc quan và niềm tin vào sự phát triển của quê hương thông qua việc học hỏi và trở thành một giáo viên. Đoạn trích này là một lời nhắc nhở về tầm quan trọng của tri thức và hiểu biết trong việc thay đổi cuộc đời và xã hội.