Thách thức và khát vọng của nhà văn trẻ trong "Cuốn sách bị bỏ quên" ##
Trích đoạn "Cuốn sách bị bỏ quên" của Thạch Lam đã khắc họa chân dung một nhà văn trẻ đầy nhiệt huyết nhưng cũng đầy trăn trở trước thực trạng thị trường sách thời bấy giờ. Qua cuộc đối thoại giữa Thành và ông Xuân, nhà xuất bản, tác giả đã đặt ra những vấn đề nhức nhối về giá trị văn chương và sự khó khăn của nhà văn trẻ trong việc khẳng định bản thân. Trong cuộc tranh luận này, chúng ta có thể thấy rõ sự bất lực của Thành trước sự thờ ơ của thị trường đối với tác phẩm của mình. Câu nói của ông Xuân: "Sách của ông không được ai hoan nghênh cả" như một lời khẳng định phũ phàng về sự thất bại của Thành. Tuy nhiên, điều đáng chú ý là thái độ của Thành trước sự thật phũ phàng ấy. Chàng không phản bác, không biện minh, mà chỉ im lặng, mím môi, giữ vé tự nhiên điềm đạm như người đã thường nghĩ đến điều ấy rồi. Sự im lặng ấy không phải là sự cam chịu, mà là sự chấp nhận hiện thực và một nỗi buồn da diết ẩn sâu trong tâm hồn. Nỗi buồn của Thành không phải là nỗi buồn đơn thuần, mà là sự thất vọng, là sự chán nản, là sự tê liệt cả tâm hồn. Chàng buồn vì những tâm huyết, những giấc mơ của mình không được công nhận, vì những giá trị văn chương mà chàng theo đuổi không được thị trường đón nhận. Chàng buồn vì sự thật phũ phàng rằng, những tác phẩm của chàng, những đứa con tinh thần của chàng, lại bị bỏ quên, bị lãng quên trong một xã hội thờ ơ với văn chương. Tuy nhiên, trong sự thất vọng ấy, vẫn ẩn chứa một khát vọng mãnh liệt. Chàng vẫn giữ chặt bản thảo "Mơ xưa", vẫn run run tay cầm nó lên, vẫn muốn xuất bản nó, dù biết rằng khả năng thất bại là rất cao. Sự khát vọng ấy, sự kiên trì ấy, là minh chứng cho tình yêu văn chương, cho niềm tin vào giá trị của tác phẩm của mình. Trích đoạn "Cuốn sách bị bỏ quên" đã đặt ra những vấn đề nhức nhối về giá trị văn chương và sự khó khăn của nhà văn trẻ trong việc khẳng định bản thân. Tuy nhiên, nó cũng khẳng định một điều: Văn chương là một ngọn lửa bất diệt, là một khát vọng mãnh liệt, là một niềm tin bất khuất. Và những nhà văn trẻ như Thành, dù phải đối mặt với bao khó khăn, vẫn sẽ tiếp tục theo đuổi con đường của mình, vì họ tin vào giá trị của những tác phẩm của mình, vì họ tin vào sức mạnh của văn chương. <strong style="font-weight: bold;">Insights:</strong> Trích đoạn "Cuốn sách bị bỏ quên" không chỉ là một câu chuyện về sự thất bại của một nhà văn trẻ, mà còn là một lời khẳng định về sức mạnh của khát vọng, của niềm tin, của tình yêu văn chương. Nó là một lời động viên, một lời khích lệ dành cho những ai đang theo đuổi con đường nghệ thuật, dù con đường ấy có đầy rẫy chông gai.