Tình Cha, Tình Quê
Hình ảnh "lúa xanh, xanh mướt đồng xa" không chỉ miêu tả vẻ đẹp của quê hương mà còn gợi lên tâm trạng buồn bã, xót xa của người con xa quê. Dáng quê Hảo với dáng cha hao gầy, cả hai đều chịu đựng những khó khăn của cuộc sống, nhưng vẫn giữ được vẻ đẹp giản dị, mộc mạc. Cánh diều con ướt trời mây, trở câu lục bát hao gầy tình cha, như một lời tự sự, một câu chuyện về tình cha, tình quê. Cha, với đôi bàn tay gầy gò, luôn lao động miệt mài để kiếm sống, nuôi dưỡng con. Những câu hát ru, những câu chuyện về quê hương, về cha, đều được cha truyền từ đời này sang đời khác, như một di sản vô giá. Qua những hình ảnh, những câu chuyện ấy, ta cảm nhận được tình yêu quê hương, tình cảm sâu đậm của cha đối với con. Đó là một tình yêu không cần lời nói, mà thể hiện qua những hành động, những sự hy sinh thầm lặng. Cha, với tình yêu ấy, đã dạy cho con biết quý trọng cuộc sống, biết trân trọng những giá trị tốt đẹp trong cuộc đời. Nhân hóa, ta thấy chính mình trong những câu chuyện của cha, trong những dòng sông, những cánh cò trên đồng ru. Biểu cảm, ta cảm nhận được nỗi buồn, nỗi cô đơn khi xa quê, khi xa cha. So sánh, ta thấy cuộc sống ở thành thị, với những tiện nghi, những cơ hội, nhưng lại thiếu đi cái ấm áp, cái yên bình của quê hương, của cha. Và cuối cùng, ta nhận ra rằng, dù ở đâu, ta đều mang theo trong mình hình ảnh quê hương, hình ảnh cha. Đó là một phần không thể thiếu của cuộc đời ta, là nguồn cảm hứng cho những bước chân ta trên con đường đời.