** Ký ức giao thừa quê hương **

essays-star4(364 phiếu bầu)

** Đoạn trích gợi nhớ về một mùa Tết cổ truyền ấm áp ở Cần Thơ. Tác giả sử dụng phép liên tưởng, từ hình ảnh "trời xanh mây trắng, soi dòng Cửu Long Giang" đến cảm giác "nặng tình tha thiết với quê hương", để dẫn dắt người đọc vào dòng hồi tưởng về một mùa Tết nhiều năm về trước. Đây là kiểu văn bản tự sự, kết hợp với biểu cảm. Tự sự thể hiện qua việc kể lại chuyến về quê đón Tết, còn biểu cảm được thể hiện qua những cảm xúc, ấn tượng sâu sắc của tác giả về cảnh vật và không khí Tết ở Cần Thơ. Cảnh đón giao thừa được miêu tả sinh động: "gia đình tôi kịp bắt chuyến xe về trong chiều ba mươi", "Tâm hồn tôi đã được đón chào bởi thiên nhiên nơi đây, bởi dòng sông trôi đầy thơ mộng, xa xa là những cánh đồng xanh bát ngát". Những chi tiết này không chỉ tái hiện không gian mà còn thể hiện sự háo hức, chờ đợi của tác giả. Hình ảnh "những đoá hoa toả sắc hương" và đặc biệt là "những nhành mai khoác lên mình sắc vàng rực rỡ" là những điểm nhấn, tô đậm thêm vẻ đẹp rạng rỡ của mùa xuân quê nhà. Sự lựa chọn từ ngữ giàu hình ảnh, gợi cảm ("mơn man", "bồi hồi", "yên bình", "rực rỡ") tạo nên sức cuốn hút cho đoạn văn. Qua đoạn văn, ta thấy tình cảm sâu nặng của tác giả dành cho quê hương. Dù thành phố phồn hoa có quyến rũ đến mấy, quê hương vẫn là nơi lưu giữ những ký ức đẹp đẽ nhất, là nơi gợi lên những xúc cảm sâu lắng nhất trong lòng người con xa xứ. Sự kết hợp hài hòa giữa tự sự và biểu cảm đã tạo nên một bức tranh Tết quê hương sống động, đầy cảm xúc và gợi nhiều suy ngẫm về giá trị của quê hương trong lòng mỗi người. Đọc xong, ta cảm nhận được sự ấm áp, bình yên và hạnh phúc của một mùa Tết sum vầy.