Kỷ niệm đáng nhớ về lần bị bà nội đánh đòn vào mông trần
Khi tôi còn nhỏ, có một kỷ niệm đáng nhớ mà tôi luôn nhớ mãi. Đó là lần bị bà nội đánh đòn vào mông trần vì tôi nói chuyện lớn tiếng với khách. Tôi sẽ kể chi tiết về khoảnh khắc đó, từ lúc tôi nằm sấp trên giường, kéo quần xuống khỏi mông, cho đến khi bị đánh đòn trước mặt khách. Khi đó, tôi đang nằm sấp trên giường, cảm thấy vô cùng sợ hãi. Bà nội đến gần tôi và bắt đầu kéo quần ngoài và quần trong của tôi xuống đến khoảng ngang đầu gối. Tôi cảm thấy xấu hổ khi mọi ánh mắt đều nhìn về phía mình, nhưng tôi không dám phản kháng. Sau đó, bà nội lấy chiếc roi mây từ trong góc tủ và giơ tay lên cao. Tôi biết rằng sẽ có một cú đánh mạnh đến từ mông trần của tôi. Và thật đúng như tôi đã nghĩ, bà quất xuống thật mạnh vào mông trần của tôi. Tôi đau đớn nhưng không dám phản kháng, chỉ biết khóc lóc trong im lặng. Sau khi bị đánh, bà nội bắt tôi quỳ gối và úp mặt vào tường. Tôi cảm thấy xấu hổ và đau đớn cả về thể xác lẫn tinh thần. Nhưng dù vậy, tôi không dám phản kháng và chỉ biết nhìn lên tường, cố gắng kìm nén cảm xúc. Kỷ niệm đó đã để lại trong tôi một sự ám ảnh lớn. Từ đó, tôi đã học được bài học quý giá về việc kiềm chế cảm xúc và tôn trọng người lớn. Dù đau đớn và xấu hổ, nhưng tôi hiểu rằng bà nội đã làm như vậy vì tôi đã làm sai và cần phải học từ sai lầm của mình. Kỷ niệm đáng nhớ về lần bị bà nội đánh đòn vào mông trần đã giúp tôi trưởng thành và hiểu rõ hơn về việc tôn trọng người khác. Từ đó, tôi đã học cách nói chuyện nhỏ giọng và kiềm chế cảm xúc của mình.