Nếu Lúc Đó
Nếu lúc đó, tôi đủ can đảm để nắm lấy tay em, liệu bây giờ chúng ta đã cùng nhau dạo bước trên con đường đầy nắng? Nếu lúc đó, tôi đủ tinh tế để hiểu ánh mắt em, liệu bây giờ nụ cười ấy đã dành cho riêng tôi? Nhưng thời gian như dòng chảy xiết, chẳng bao giờ chờ đợi một ai, bỏ lại tôi với những câu hỏi “nếu như” day dứt.
<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Dòng Ký Ức Ngọt Ngào Và Đắng Cay</h2>
Ký ức về em như thước phim quay chậm, tua đi tua lại trong tâm trí tôi. Nụ cười tỏa nắng ngày hôm ấy, ánh mắt bối rối khi vô tình chạm phải nhau, và cả cái nhíu mày dễ thương mỗi khi tôi trêu chọc. Tất cả đều sống động như vừa mới xảy ra.
Chúng ta đã từng rất gần, gần đến mức tôi có thể cảm nhận hơi thở ấm áp của em, ngửi thấy mùi hương dịu nhẹ thoang thoảng từ mái tóc. Nhưng rồi chính tôi lại tự tay đẩy em ra xa, vì sự nhút nhát và tự ti của bản thân.
<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Hối Tiếc Muộn Màng</h2>
Giờ đây, nhìn em tay trong tay bên người ấy, tim tôi như thắt lại. Nụ cười rạng rỡ em dành cho người đó, từng là điều tôi hằng mong ước. Nếu lúc đó tôi đủ dũng cảm, liệu người sánh bước bên em có phải là tôi?
Tôi tự dằn vặt bản thân trong những dòng suy nghĩ “nếu như”. Nếu lúc đó tôi mạnh mẽ hơn, quyết đoán hơn, liệu chúng ta đã có thể cùng nhau viết lên câu chuyện tình yêu đẹp? Nhưng tất cả chỉ là “nếu như”, là những giả thiết viển vông chẳng thể nào thành sự thật.
<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Bài Học Cho Bản Thân</h2>
“Nếu lúc đó” là cụm từ ám ảnh tôi trong suốt khoảng thời gian qua. Nó như lời nhắc nhở về sự hèn nhát của bản thân, về cơ hội đã vuột mất. Nhưng đồng thời, nó cũng là bài học quý giá để tôi trưởng thành hơn.
Tôi học được rằng, tình yêu cần sự dũng cảm. Dũng cảm để bày tỏ, dũng cảm để nắm lấy tay người mình yêu thương. Đừng để sự nhút nhát, tự ti cướp đi hạnh phúc của chính mình. Bởi lẽ, thời gian chẳng chờ đợi một ai, và cơ hội một khi đã bỏ lỡ, sẽ rất khó để có lại lần hai.
Giờ đây, tôi chỉ có thể chôn giấu những tiế nuối trong lòng, âm thầm cầu chúc cho em hạnh phúc. Còn bản thân tôi, sẽ học cách mạnh mẽ hơn, để nếu gặp lại em ở một khoảnh khắc nào đó trong cuộc đời, tôi sẽ mỉm cười và nói rằng: “Chào em, đã lâu không gặp!”.