Nụ cười nắng mai ##

essays-star4(231 phiếu bầu)

Chiếc xe đạp màu xanh dương quen thuộc lạng lách trên con đường đất đỏ, nắng sớm chiếu rọi xuống những giọt sương còn đọng lại trên lá cây. Tiếng chuông xe leng keng báo hiệu sự xuất hiện của tôi, và rồi, nụ cười rạng rỡ của cô ấy hiện lên như một tia nắng ấm áp, xua tan đi cái lạnh của buổi sáng sớm. Tôi nhớ lần đầu tiên gặp cô ấy, trong buổi chào cờ đầu năm. Cô ấy đứng cạnh một bạn nữ khác, mái tóc đen dài được buộc gọn gàng, đôi mắt to tròn long lanh như hai viên ngọc bích. Tôi đã bị thu hút bởi nụ cười rạng rỡ của cô ấy, một nụ cười tỏa nắng như chính cái tên của cô ấy - Mai. Chúng tôi học chung lớp, nhưng ít khi nói chuyện với nhau. Tôi thường chỉ dõi theo cô ấy từ xa, ngắm nhìn nụ cười rạng rỡ của cô ấy mỗi khi cô ấy cười với bạn bè. Rồi một ngày, trong giờ học thể dục, tôi vô tình va vào cô ấy, làm cô ấy ngã. Tôi vội vàng đỡ cô ấy dậy, và trong lúc đó, tôi đã nhìn thấy đôi mắt của cô ấy, một đôi mắt chứa đựng sự dịu dàng và ấm áp. Từ đó, chúng tôi bắt đầu nói chuyện với nhau nhiều hơn. Chúng tôi cùng nhau đi học, cùng nhau ăn trưa, cùng nhau chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn. Tôi nhận ra rằng, cô ấy là một người con gái tốt bụng, thông minh và đầy năng động. Cô ấy luôn biết cách khiến tôi cười, khiến tôi cảm thấy vui vẻ. Tình yêu của chúng tôi như một bông hoa nhỏ bé, lặng lẽ nở rộ trong vườn trường. Nó không ồn ào, không phô trương, nhưng lại vô cùng ấm áp và ngọt ngào. Chúng tôi cùng nhau trải qua những khoảnh khắc đẹp đẽ của tuổi học trò, cùng nhau chia sẻ những ước mơ, những hoài bão. Tôi biết, tình yêu của chúng tôi còn rất non nớt, nhưng tôi tin rằng, nó sẽ lớn lên theo thời gian, sẽ trở thành một tình yêu đẹp đẽ và bền vững. Bởi vì, trong trái tim tôi, cô ấy là một tia nắng ấm áp, là một nụ cười rạng rỡ, là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của tôi.