Trang chủ
/
Văn học
/
Đề số 03: Đọc vǎn bản: Lầu xanh mới rủ trướng đào, Càng treo giá ngọc càng cao phẩm người, Biết bao bướm lả ong lợi, Cuộc say đầy tháng trận cười suốt đêm. Dập dìu lá gió cành chim, Sớm đưa Tổng Ngọc tối tìm Trường Khanh. Khi tinh rượu lúc tàn canh, Giật mình mình lại thương mình xót xa. Khi sao phong gấm rủ là, Giờ sao tan tác như hoa giữa đường. Mặt sao dày gió dạn sương, Thân sao bướm chán ong chường bấy thân! Mặc người mưa Sở mây Tần, Những mình nào biết có xuân là gì. Đòi phen gió tựa hoa kể, Nửa rèm tuyết ngậm bốn bề trǎng thâu. Cánh nào cảnh chǎng đeo sâu, Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ? Đòi phen nét vẽ câu thơ, Cung câm trong nguyệt nước cờ dưới hoa. Vui là vui gượng kẻo là, Ai tri âm đó mặn mà với ai?

Câu hỏi

Đề số 03:
Đọc vǎn bản:
Lầu xanh mới rủ trướng đào,
Càng treo giá ngọc càng cao phẩm người,
Biết bao bướm lả ong lợi,
Cuộc say đầy tháng trận cười suốt đêm.
Dập dìu lá gió cành chim,
Sớm đưa Tổng Ngọc tối tìm Trường
Khanh.
Khi tinh rượu lúc tàn canh,
Giật mình mình lại thương mình xót xa.
Khi sao phong gấm rủ là,
Giờ sao tan tác như hoa giữa đường.
Mặt sao dày gió dạn sương,
Thân sao bướm chán ong chường bấy
thân!
Mặc người mưa Sở mây Tần,
Những mình nào biết có xuân là gì.
Đòi phen gió tựa hoa kể,
Nửa rèm tuyết ngậm bốn bề trǎng thâu.
Cánh nào cảnh chǎng đeo sâu,
Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ?
Đòi phen nét vẽ câu thơ,
Cung câm trong nguyệt nước cờ dưới hoa.
Vui là vui gượng kẻo là,
Ai tri âm đó mặn mà với ai?
zoom-out-in

Đề số 03: Đọc vǎn bản: Lầu xanh mới rủ trướng đào, Càng treo giá ngọc càng cao phẩm người, Biết bao bướm lả ong lợi, Cuộc say đầy tháng trận cười suốt đêm. Dập dìu lá gió cành chim, Sớm đưa Tổng Ngọc tối tìm Trường Khanh. Khi tinh rượu lúc tàn canh, Giật mình mình lại thương mình xót xa. Khi sao phong gấm rủ là, Giờ sao tan tác như hoa giữa đường. Mặt sao dày gió dạn sương, Thân sao bướm chán ong chường bấy thân! Mặc người mưa Sở mây Tần, Những mình nào biết có xuân là gì. Đòi phen gió tựa hoa kể, Nửa rèm tuyết ngậm bốn bề trǎng thâu. Cánh nào cảnh chǎng đeo sâu, Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ? Đòi phen nét vẽ câu thơ, Cung câm trong nguyệt nước cờ dưới hoa. Vui là vui gượng kẻo là, Ai tri âm đó mặn mà với ai?

expert verifiedXác minh chuyên gia

Giải pháp

4.6(302 phiếu bầu)
avatar
Thị Lanngười xuất sắc · Hướng dẫn 8 năm

Trả lời

Đây là một bài thơ với nhiều hình ảnh và biểu cảm khác nhau, không có câu hỏi cụ thể để trả lời.

Giải thích

Bài thơ trên là một bài thơ tự do, không theo bất kỳ một quy tắc vần điệu cụ thể nào. Nó sử dụng nhiều hình ảnh tự nhiên như "lầu xanh", "bướm", "ong", "gió", "chim", "sương", "mây", "tàn canh", "hoa", "trăng", "gương", "nguyệt nước", "hoa" để tạo ra một bức tranh sống động và phong phú về cuộc sống và cảm xúc của người thơ. Bài thơ cũng sử dụng nhiều biểu cảm như "rủ trướng", "say đầy", "tối tìm", "rượu lúc tàn canh", "tan tác", "dày gió", "bướm chán", "mưa Sở", "xuân", "gượng kẻo", "tri âm" để diễn đạt cảm xúc và tâm trạng của người thơ.