Trang chủ
/
Văn học
/
Đọc vǎn bàn sau: - Lò Cao Nhum- Rồi ngày mai con xuống núi Ngõ ngàng Đất rộng, trời thấp Bước đầu tiên Con vấp gót chân minh. Người thầy ngồi lǎng lẽ sương khuya Người lông không ngǎn được rét rừng như chích Chǎm giáo án như vun từng đốm than tí tách Thắp lửa hồng ấm mãi tim con. Rồi ngày mai con xuống núi Gặp phố phường ngã bảy, ngã mười Mỗi lần vấp, một bước đi Gặp lòng người đỏ vàng, đen, trắng Sẽ sực nhớ người thầy trên núi. Ngọn lửa ấy là mo cơm khi đói Là chiếc gậy con vịn đường mưa Là ngón tay gõ vào chốt cửa Phía sau kia rộng mở nụ cười. Bố mẹ cho con cán rìu, lưỡi hái Vung một sải quang ba ngọn đồi Nhưng chưa đủ mo com, tay nải Trên đường xa về phía chân trời. Ngày mai con xuống núi Cùng tay nải hành trang đầu tiên Đi như suối chảy về với biến Chứ quên mạch đá cội nguồn. (LO CAO NHUM Gốc trời, NXB Hội Nhà vǎn, Nội, 20109) Trả lời các câu hỏi sau: Câu 1. Xác định thể thơ của vǎn bản Câu 2. Tìm những tính từ miêu tả màu sắc trong vǎn bản. Câu 3. Nghĩa của các từ bôi đậm được hiểu trong ngữ cảnh của bài thơ như thế nào? Câu 4. Phân tích tác dụng của biện pháp tu từ so sánh trong những câu thơ sau: Ngọn lửa ấy là mo cơm khi đói Là chiếc gậy con vịn đường mưa Là ngón tay gõ vào chốt cửa ROINGAY MAI CON DI

Câu hỏi

Đọc vǎn bàn sau:
- Lò Cao Nhum-
Rồi ngày mai con xuống núi
Ngõ ngàng
Đất rộng, trời thấp
Bước đầu tiên
Con vấp gót chân minh.
Người thầy ngồi lǎng lẽ sương khuya
Người lông không ngǎn được rét rừng như chích
Chǎm giáo án như vun từng đốm than tí tách
Thắp lửa hồng ấm mãi tim con.
Rồi ngày mai con xuống núi
Gặp phố phường ngã bảy, ngã mười
Mỗi lần vấp, một bước đi
Gặp lòng người đỏ vàng, đen, trắng
Sẽ sực nhớ người thầy trên núi.
Ngọn lửa ấy là mo cơm khi đói
Là chiếc gậy con vịn đường mưa
Là ngón tay gõ vào chốt cửa
Phía sau kia rộng mở nụ cười.
Bố mẹ cho con cán rìu, lưỡi hái
Vung một sải quang ba ngọn đồi
Nhưng chưa đủ mo com, tay nải
Trên đường xa về phía chân trời.
Ngày mai con xuống núi
Cùng tay nải hành trang đầu tiên
Đi như suối chảy về với biến
Chứ quên mạch đá cội nguồn.
(LO CAO NHUM Gốc trời, NXB Hội Nhà vǎn,
Nội, 20109)
Trả lời các câu hỏi sau:
Câu 1. Xác định thể thơ của vǎn bản
Câu 2. Tìm những tính từ miêu tả màu sắc trong vǎn bản.
Câu 3. Nghĩa của các từ bôi đậm được hiểu trong ngữ cảnh của bài thơ như thế nào?
Câu 4. Phân tích tác dụng của biện pháp tu từ so sánh trong những câu thơ sau:
Ngọn lửa ấy là mo cơm khi đói
Là chiếc gậy con vịn đường mưa
Là ngón tay gõ vào chốt cửa
ROINGAY MAI CON DI
zoom-out-in

Đọc vǎn bàn sau: - Lò Cao Nhum- Rồi ngày mai con xuống núi Ngõ ngàng Đất rộng, trời thấp Bước đầu tiên Con vấp gót chân minh. Người thầy ngồi lǎng lẽ sương khuya Người lông không ngǎn được rét rừng như chích Chǎm giáo án như vun từng đốm than tí tách Thắp lửa hồng ấm mãi tim con. Rồi ngày mai con xuống núi Gặp phố phường ngã bảy, ngã mười Mỗi lần vấp, một bước đi Gặp lòng người đỏ vàng, đen, trắng Sẽ sực nhớ người thầy trên núi. Ngọn lửa ấy là mo cơm khi đói Là chiếc gậy con vịn đường mưa Là ngón tay gõ vào chốt cửa Phía sau kia rộng mở nụ cười. Bố mẹ cho con cán rìu, lưỡi hái Vung một sải quang ba ngọn đồi Nhưng chưa đủ mo com, tay nải Trên đường xa về phía chân trời. Ngày mai con xuống núi Cùng tay nải hành trang đầu tiên Đi như suối chảy về với biến Chứ quên mạch đá cội nguồn. (LO CAO NHUM Gốc trời, NXB Hội Nhà vǎn, Nội, 20109) Trả lời các câu hỏi sau: Câu 1. Xác định thể thơ của vǎn bản Câu 2. Tìm những tính từ miêu tả màu sắc trong vǎn bản. Câu 3. Nghĩa của các từ bôi đậm được hiểu trong ngữ cảnh của bài thơ như thế nào? Câu 4. Phân tích tác dụng của biện pháp tu từ so sánh trong những câu thơ sau: Ngọn lửa ấy là mo cơm khi đói Là chiếc gậy con vịn đường mưa Là ngón tay gõ vào chốt cửa ROINGAY MAI CON DI

expert verifiedXác minh chuyên gia

Giải pháp

4.2(312 phiếu bầu)
avatar
Hoàng Nam Phươngchuyên gia · Hướng dẫn 6 năm

Trả lời

Câu 1. Thể thơ của văn bản là thể tự do.<br /><br />Câu 2. Những tính từ miêu tả màu sắc trong văn bản là "đỏ vàng", "đen", "trắng".<br /><br />Câu 3. Các từ bôi đậm được hiểu trong ngữ cảnh của bài thơ như sau:<br />- "Ngọn lửa ấy": tượng trưng cho tình cảm, sự ấm áp, sự che chở của người thầy.<br />- "Mồ cơm khi đói": biểu thị sự nuôi dưỡng, chăm sóc của người thầy.<br />- "Chiếc gậy con vịn đường mưa": tượng trưng cho sự hỗ trợ, giúp đỡ của người thầy.<br />- "Ngón tay gõ vào chốt cửa": biểu thị sự bảo vệ, an ủi của người thầy.<br /><br />Câu 4. Biện pháp tu từ so sánh trong những câu thơ sau được phân tích như sau:<br />- "Ngọn lửa ấy là mồ cơm khi đói": so sánh ngọn lửa với mồ cơm để thể hiện sự nuôi dưỡng, chăm sóc của người thầy.<br />- "Là chiếc gậy con vịn đường mưa": so sánh ngọn lửa với chiếc gậy để thể hiện sự hỗ trợ, giúp đỡ của người thầy.<br />- "Là ngón tay gõ vào chốt cửa": so sánh ngọn lửa với ngón tay để thể hiện sự bảo vệ, an ủi của người thầy.