Tiểu luận tường thuật

Các bài luận tường thuật đặt ra tốc độ sáng tạo và khả năng vô song giúp học sinh khai thác trí tưởng tượng của mình. Các bài luận tường thuật yêu cầu bạn trình bày một câu chuyện hấp dẫn về trải nghiệm bạn đã có hoặc trải nghiệm mà bạn tưởng tượng sẽ có.

Question.AI cung cấp các bài luận tường thuật tuyệt vời sử dụng các kỹ thuật văn học một cách sáng tạo. Mở rộng quy mô các nhiệm vụ viết học thuật của bạn với Question.AI và giúp bạn hợp lý hóa quy trình học tập cũng như nâng cao khả năng học tập của mình.

Lời tri ân ngọt ngào ##

Tiểu luận

Ngày 20/11, một ngày thật đặc biệt, ngày mà chúng em được bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc đến những người thầy cô kính yêu. Những người đã dìu dắt, dẫn dắt chúng em trên con đường học vấn, đã gieo mầm tri thức, vun trồng ước mơ cho chúng em. Em nhớ như in ngày đầu tiên bước vào lớp, thầy cô với nụ cười hiền hậu, ánh mắt ấm áp đã khiến em cảm thấy an tâm và tự tin hơn. Những bài giảng của thầy cô thật sinh động, dễ hiểu, giúp em tiếp thu kiến thức một cách nhanh chóng và hiệu quả. Thầy cô không chỉ dạy chúng em kiến thức mà còn dạy chúng em cách làm người, cách sống có ích cho xã hội. Em còn nhớ những lần em gặp khó khăn trong học tập, thầy cô luôn kiên nhẫn giảng giải, động viên, khích lệ em. Những lời khuyên nhủ, những bài học quý báu của thầy cô đã giúp em vượt qua khó khăn, trưởng thành hơn. Hôm nay, nhân ngày 20/11, em xin gửi lời tri ân sâu sắc đến thầy cô. Chúc thầy cô luôn mạnh khỏe, hạnh phúc và thành công trong sự nghiệp trồng người cao quý. Em xin phép được hát tặng thầy cô bài hát "Lời tri ân" - một lời cảm ơn chân thành nhất từ trái tim em. (Bài hát "Lời tri ân" vang lên, lời ca ngọt ngào như lời cảm ơn chân thành nhất dành tặng thầy cô.) Em biết rằng, tình cảm của em dành cho thầy cô không thể nào diễn tả hết bằng lời. Nhưng em hy vọng rằng, những lời chúc, những tâm sự này sẽ phần nào thể hiện được lòng biết ơn sâu sắc của em đối với thầy cô. Em yêu quý thầy cô!

Bình luận "Thần thánh" ##

Tiểu luận

Hôm qua, Lan vô tình đọc được một bài viết về vấn đề ô nhiễm môi trường trên mạng xã hội. Lan rất đồng tình với quan điểm của tác giả và muốn chia sẻ suy nghĩ của mình. Lan viết một bình luận dài, đầy đủ luận điểm, dẫn chứng và cả những lời lẽ mạnh mẽ phê phán những hành vi gây ô nhiễm. Tuy nhiên, thay vì nhận được sự đồng tình, Lan lại bị một số người khác phản bác gay gắt, thậm chí còn dùng những lời lẽ khiếm nhã. Lan cảm thấy rất buồn và thất vọng. Lan tự hỏi, liệu việc bày tỏ quan điểm trên mạng xã hội có thật sự cần thiết phải dùng những lời lẽ nặng nề như vậy?

Kỉ niệm 20/10 năm ấy ##

Tiểu luận

Mỗi năm, khi tháng 10 về, lòng tôi lại rộn ràng một cảm xúc khó tả. Đó là cảm xúc của sự biết ơn, của tình yêu thương dành cho những người phụ nữ tuyệt vời trong cuộc đời tôi. Và năm nay, tôi lại nhớ về một kỉ niệm 20/10 thật đặc biệt, một kỉ niệm đã in sâu vào tâm trí tôi. Hồi ấy, tôi còn là một cậu học sinh cấp hai, ngây ngô và vụng về. Ngày 20/10 năm đó, tôi muốn tự tay làm một món quà thật ý nghĩa để tặng mẹ. Tôi đã dành cả buổi chiều để mày mò tìm kiếm ý tưởng trên mạng, rồi cuối cùng cũng quyết định làm một chiếc hộp đựng đồ trang sức bằng gỗ. Tôi cẩn thận lựa chọn từng miếng gỗ, tỉ mỉ cưa, đục, mài nhẵn từng chi tiết. Mỗi lần chạm vào gỗ, tôi lại nghĩ về mẹ, về những hy sinh thầm lặng của mẹ dành cho tôi. Tôi muốn gửi gắm vào đó tất cả tình yêu thương và lòng biết ơn của mình. Tối hôm đó, tôi mang chiếc hộp đến tặng mẹ. Nụ cười rạng rỡ của mẹ khi nhận món quà khiến tôi hạnh phúc vô cùng. Mẹ bảo, đây là món quà ý nghĩa nhất mà mẹ từng nhận được. Lời khen của mẹ khiến tôi cảm thấy ấm lòng và tự hào. Kỉ niệm 20/10 năm ấy đã dạy cho tôi một bài học quý giá về tình yêu thương và sự biết ơn. Đó là tình yêu thương dành cho những người phụ nữ trong cuộc đời, là sự trân trọng những hy sinh thầm lặng của họ. Và hơn hết, đó là niềm vui khi được tự tay làm một món quà ý nghĩa để dành tặng những người mình yêu thương. Từ đó, mỗi khi tháng 10 về, tôi lại nhớ về kỉ niệm 20/10 năm ấy, nhớ về nụ cười rạng rỡ của mẹ và cảm giác hạnh phúc khi được làm một điều gì đó ý nghĩa cho mẹ.

Bức thư từ "Thế giới ảo" ##

Tiểu luận

Chiếc điện thoại rung lên, thông báo một tin nhắn mới. "Chào bạn, mình là Minh, rất vui được làm quen với bạn!" - dòng chữ hiện lên trên màn hình. Tim tôi đập nhanh, một cảm giác hồi hộp xen lẫn tò mò. Minh là một người bạn mới quen trên mạng, chúng tôi kết nối qua một diễn đàn về du lịch. Chúng tôi trò chuyện hàng ngày, chia sẻ những câu chuyện, những bức ảnh về cuộc sống của mình. Minh là một người vui tính, lạc quan, luôn biết cách khiến tôi cười. Tôi cảm thấy mình như được sống trong một thế giới khác, một thế giới đầy màu sắc và tiếng cười. Nhưng rồi, một ngày, tôi vô tình đọc được một bài viết trên mạng xã hội về việc ứng xử văn hóa trên không gian mạng. Bài viết nhắc nhở về việc tôn trọng người khác, không sử dụng ngôn ngữ khiếm nhã, không chia sẻ thông tin cá nhân một cách bừa bãi. Tôi chợt giật mình, liệu những gì tôi đang làm có đúng? Liệu tôi có đang vi phạm những nguyên tắc ứng xử văn hóa trên mạng? Tôi bắt đầu suy nghĩ về những cuộc trò chuyện với Minh, về những bức ảnh tôi chia sẻ, về những thông tin cá nhân tôi đã tiết lộ. Tôi quyết định thử một cách tiếp cận khác. Thay vì những câu chuyện vui vẻ, tôi chia sẻ với Minh những suy nghĩ về việc bảo vệ thông tin cá nhân, về việc sử dụng ngôn ngữ lịch sự trên mạng. Minh tỏ ra ngạc nhiên, nhưng sau đó cũng đồng ý với tôi. Chúng tôi bắt đầu trò chuyện với nhau một cách cẩn trọng hơn, tôn trọng lẫn nhau và giữ gìn những bí mật riêng tư. Tôi nhận ra rằng, ứng xử văn hóa trên mạng không chỉ là một quy tắc, mà còn là một cách để xây dựng những mối quan hệ tốt đẹp, lành mạnh. Từ đó, tôi luôn cố gắng giữ gìn những nguyên tắc ứng xử văn hóa trên mạng, không chỉ trong cuộc trò chuyện với Minh, mà còn với tất cả mọi người. Bởi vì, tôi tin rằng, một thế giới mạng văn minh, lịch sự sẽ là nơi mọi người có thể kết nối, chia sẻ và học hỏi lẫn nhau một cách an toàn và hiệu quả.

Kỷ niệm cuối năm 11 của cô và trò

Tiểu luận

Kha, Đạt, Hưng và Quyên là bốn bạn học sinh lớp 11. Họ đã dành cả năm học để cùng nhau trải qua những thách thức và vui vẻ. Cuối cùng, họ đã quyết định tổ chức một bữa tiệc kỷ niệm cuối năm để đánh dấu một thời điểm đặc biệt trong cuộc đời học sinh của họ. Cô Tư, giáo viên của họ, đã được mời tham gia bữa tiệc. Khi cô đến, cô đã được chào đón nồng nhiệt bởi bốn bạn học sinh. Họ đã mời cô ngồi xuống và bắt đầu bữa tiệc. Trong khi họ ăn uống, Kha đã đứng lên và nói: "Cô ạ, hôm nay chúng tôi muốn tổ chức một bữa tiệc kỷ niệm cuối năm 11 của chúng tôi. Cô có thể chia sẻ một kỷ niệm đặc biệt nào đó với chúng tôi không ạ?" Cô Tư cười và trả lời: "Được rồi, tôi có một kỷ niệm đặc biệt. Khi tôi còn là học sinh, tôi cũng đã trải qua những thách thức và vui vẻ như các bạn. Tôi nhớ một lần, tôi và nhóm bạn đã tổ chức một bữa tiệc như thế này. Chúng tôi đã chơi nhiều trò chơi và có những kỷ niệm đẹp. Tôi rất vui vì có cơ hội chia sẻ với các bạn hôm nay." Sau khi cô nói xong, các bạn học sinh đã bắt đầu chơi các trò chơi và chia sẻ những kỷ niệm của mình. Họ đã cười đùa và vui vẻ, tạo ra một không gian ấm áp và đáng nhớ. Cuối cùng, khi bữa tiệc kết thúc, Kha đã đứng lên và nói: "Cảm ơn cô đã tham gia bữa tiệc và chia sẻ với chúng tôi. Chúng tôi rất vui vì có cơ hội kỷ niệm cuối năm 11 của chúng tôi. Cảm ơn các bạn đã tạo ra một bữa tiệc đáng nhớ." Cô Tư cười và trả lời: "Cảm ơn các bạn đã mời tôi. Tôi rất vui vì có cơ

Liên hoan cuối năm cấp 3 - Khoảnh khắc đáng nhớ

Tiểu luận

Hôm đó, trời trong xanh và nắng rực rỡ, trường học của chúng tôi đang sôi nổi với không khí vui tươi. Đó là ngày tổ chức liên hoan cuối năm cấp 3, một sự kiện mà tất cả học sinh đều mong đợi và háo hức. "Em nghĩ liên hoan này sẽ thật tuyệt vời đấy! Chúng ta sẽ có thể vui chơi, ăn uống và gặp gỡ bạn bè sau một năm học căng thẳng," Lily, bạn thân của tôi, nói với vẻ mặt rạng rỡ. "Đúng rồi, Lily! Và còn có thể tham gia các trò chơi giải trí và biểu diễn nghệ thuật nữa," tôi trả lời, cảm thấy rất phấn khích. Khi chúng tôi bước vào hội trường, chúng tôi đã thấy những bàn ghế được sắp xếp gọn gàng và trang trí lộng lẫy. Các bạn học sinh đang nô đùa, trò chuyện và chụp ảnh vui vẻ. Tiếng cười và tiếng nói vui vẻ vang lên khắp nơi, tạo nên một không khí thật sự sôi nổi. "Chào em! Chào anh! Còn bạn bè thì sao? Rồi đây chúng ta sẽ cùng nhau vui chơi nhé!" một cô bạn thân của tôi gọi lớn, tay nâng cao trong không trung. "Chào! Chào! Đúng rồi, chúng ta sẽ cùng nhau vui chơi nhé!" tôi và Lily trả lời đồng loạt, cảm giác thật sự phấn khích và hạnh phúc. Cuối cùng, khi liên hoan bắt đầu, chúng tôi cùng nhau tham gia các trò chơi, ăn uống và biểu diễn nghệ thuật. Mỗi khoảnh khắc đều đáng nhớ và tạo nên những kỷ niệm đẹp trong lòng chúng tôi. "Em thật sự vui vẻ và hạnh phúc hôm nay," Lily nói, khi chúng tôi ngồi lại và nghỉ ngơi một chút. "Đúng rồi, Lily. Liên hoan cuối năm cấp 3 thật sự là một kỷ niệm đáng nhớ và sẽ luôn ở trong trái tim chúng ta," tôi trả lời, cảm thấy rất biết ơn và trân trọng những khoảnh khắc tuyệt vời này.

Cảm giác buồn: Tại sao tôi lại cảm thấy như vậy?

Tiểu luận

Tôi đã cảm thấy buồn trong suốt cả ngày hôm nay. Tôi không thể hiểu được tại sao tôi lại cảm thấy như vậy. Tôi đã cố gắng tìm kiếm lý do, nhưng không thể tìm thấy bất kỳ điều gì. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự hỗ trợ từ bạn bè và gia đình, nhưng họ cũng không thể giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải trí, nhưng nó không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự an ủi, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải quyết, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải đáp, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải trí, nhưng nó không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự an ủi, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải quyết, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải đáp, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải trí, nhưng nó không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự an ủi, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải quyết, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố kiếm sự giải đáp, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải trí, nhưng nó không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự an ủi, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải quyết, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải đáp, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải trí, nhưng nó không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự an ủi, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải quyết, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải đáp, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải trí, nhưng nó không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự an ủi, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải quyết, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải đáp, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải trí, nhưng nó không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự an ủi, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải quyết, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải đáp, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải trí, nhưng nó không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự an ủi, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải quyết, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải đáp, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải trí, nhưng nó không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự an ủi, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải quyết, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải đáp, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải trí, nhưng nó không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự an ủi, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải quyết, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải đáp, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải trí, nhưng nó không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự an ủi, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải quyết, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải đáp, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải trí, nhưng nó không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự an ủi, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải quyết, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải đáp, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải trí, nhưng nó không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự an ủi, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải quyết, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải đáp, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải trí, nhưng nó không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự an ủi, nhưng nó cũng không giúp tôi. Tôi đã cố gắng tìm kiếm sự giải quyết, nhưng nó

Văn Hóa Sơn Vi: Hành Trình Của Những Người Tiên Phong

Tiểu luận

Văn hóa Sơn Vi là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của lớp người tiên phong mở đất. Đây là nơi mọi người cùng nhau chia sẻ, học hỏi và phát triển. Em cảm nhận được sự đoàn kết, tình cảm gắn bó và sự hỗ trợ lẫn nhau trong cộng đồng này. Một trong những điều em yêu thích nhất về văn hóa Sơn Vi là sự đa dạng và phong phú của nó. Mỗi người trong lớp đều có những kỹ năng, kiến thức và kinh nghiệm riêng biệt, tạo nên một bức tranh đa dạng và phong phú. Em cảm thấy hứng thú khi được học hỏi từ những người xung quanh và chia sẻ kiến thức của mình với họ. Hơn nữa, văn hóa Sơn Vi cũng là nơi em cảm nhận được sự tôn trọng và quan tâm đến môi trường. Mọi người trong lớp đều ý thức về tầm quan trọng của việc bảo vệ và phát triển bền vững. Họ cùng nhau thực hiện các hoạt động như trồng cây, bảo vệ nguồn nước và giảm thiểu rác thải. Em cảm thấy tự hào khi được là một phần của cộng đồng này và đóng góp vào sự phát triển bền vững của nó. Tuy nhiên, văn hóa Sơn Vi không chỉ là một nơi để học hỏi và phát triển mà còn là một nơi để em cảm nhận được tình cảm gắn bó và sự hỗ trợ lẫn nhau. Mọi người trong lớp đều quan tâm và giúp đỡ nhau trong những khó khăn và thành công. Em cảm nhận được sự ấm áp và tình cảm chân thành từ những người xung quanh. Tóm lại, văn hóa Sơn Vi là một phần quan trọng trong cuộc sống của lớp người tiên phong mở đất. Đây là nơi em cảm nhận được sự đoàn kết, tình cảm gắn bó và sự hỗ trợ lẫn nhau. Em cảm thấy hứng thú và tự hào khi được là một phần của cộng đồng này và đóng góp vào sự phát triển bền vững của nó.

Truyền thuyết Thánh Gióng - Một câu chuyện cổ tích đầy cảm hứng

Đề cương

Giới thiệu: Truyền thuyết Thánh Gióng là một câu chuyện cổ tích nổi tiếng của người Việt, kể về sự anh dũng và quyết tâm của một cậu bé tên Gióng trong cuộc chiến đấu chống lại kẻ thù. Câu chuyện này không chỉ là một truyện cổ tích mà còn là nguồn cảm hứng lớn cho nhiều thế hệ người Việt. Phần: ① Phần đầu tiên: Truyền thuyết Thánh Gióng bắt một cậu bé tên Gióng sống ở làng Phù Đổng, Gia Lâm, Hà Nội. Cậu bé chỉ cao khoảng 1m nhưng lại có sức mạnh vô cùng. Khi nước nhà bị giặc Ân xâm lược, Gióng lớn nhanh như thổi, trở thành một chiến binh dũng cảm, mặc áo áo sắt, cầm g và cưỡi ngựa sắt để chiến đấu với kẻ thù. ② Phần thứ hai: Trong trận chiến, Gióng đã đánh bại kẻ thù một cách dũng cảm và quyết đoán. Tuy nhiên, sau khi chiến thắng, Gióng không muốn trở thành vua mà muốn trở lại cuộc sống bình yên của mình. Cậu bé đã cưỡựa sắt lên núi Sóc, từ đó trở thành thần bảo vệ trẻ em và được người dân tôn vinh. ③ Phần thứ ba: Câu chuyện Thánh Gióng không chỉ là một truyện cổ tích mà còn là một bài học về lòng dũng cảm, quyết tâm và tình yêu quê hương. Em cảm thấy truyện này rất động viên và hứng để em học hỏi và phát triển bản thân. Kết luận: Truyền thuyết Thánh Gióng là một câu chuyện cổ tích đầy cảm hứng và là nguồn cảm hứng lớn cho nhiều thế hệ người Việt. Câu chuyện này không chỉ kể về sự anh dũng và quyết tâm của Gióng mà còn là một bài học về lòng dũng cảm, quyết tâm yêu quê hương. Em rất yêu thích câu chuyện này và hy vọng nó sẽ tiếp tục truyền cảm hứng cho nhiều thế hệ trẻ em trong tương lai.

Một Ngày Thăm Nhà Cá Nhân

Tiểu luận

Hôm cuối tuần vừa qua, tôi và nhóm bạn đã tham gia một hoạt động thiện nguyện tại một nhà cá nhân ở khu vực nông thôn. Đây là lần đầu tiên tôi tham gia một hoạt động như vậy và nó đã để lại cho tôi những trải nghiệm vô cùng ý nghĩa. Khi đến nơi, chúng tôi được chào đón bởi ông Nguyễn Văn H, chủ nhà và người đã dành cả cuộc đời mình để chăm sóc những người nghèo khó trong cộng đồng. Ông đã kể cho chúng tôi nghe về những khó khăn và thách thức mà ông đã vượt qua để xây dựng ngôi nhà này. Ông không chỉ là một người tốt bụng mà còn là một tấm gương sáng để chúng tôi học hỏi. Trong suốt buổi chiều, chúng tôi đã có cơ hội trò chuyện với những người sống tại nhà cá nhân. Họ chia sẻ về những khó khăn trong cuộc sống và cảm kích vì sự giúp đỡ của ông H. Tôi đặc biệt ấn tượng với câu chuyện của chị Mai, một người đã mất đi khả năng đi lại sau một tai nạn. Chị Mai không chỉ kiên định mà còn lạc quan, luôn tìm cách để sống tốt và giúp đỡ những người xung quanh. Buổi tối, chúng tôi cùng nhau giúp đỡ ông H chuẩn bị bữa tối cho tất cả mọi người. Tôi được giao nhiệm vụ cắt rau củ và giúp đỡ nấu ăn. Trong quá trình làm việc, tôi cảm nhận được tình cảm chân thành và sự hiến hiệp của mọi người xung quanh. Mỗi hành động nhỏ của chúng tôi đều tạo nên một sự khác biệt lớn trong cuộc sống của những người cần giúp đỡ. Trước khi rời đi, chúng tôi cùng nhau ngồi bên bờ suối, ngắm nhìn cảnh đêm và suy ngẫm về những điều đã trải qua trong suốt ngày hôm nay. Tôi cảm thấy lòng mình tràn đầy niềm vui và sự hạnh phúc vì đã có cơ hội tham gia vào một hoạt động như vậy. Tôi nhận ra rằng, dù cuộc sống của chúng ta có bận rộn đến mấy, chúng ta vẫn có thể dành thời gian để giúp đỡ người khác và tạo nên một sự khác biệt trong cuộc sống của họ. Cuối cùng, tôi cảm thấy rằng hoạt động thiện nguyện này không chỉ giúp đỡ những người cần giúp đỡ mà còn giúp tôi và những người tham gia khác phát triển tâm hồn và cảm nhận được giá trị thực sự của sự giúp đỡ và tình yêu thương. Tôi hy vọng rằng trong tương lai, tôi sẽ có nhiều cơ hội khác để tham gia vào các hoạt động thiện nguyện và tiếp tục truyền cảm hứng cho những người xung quanh.