Tương phản giữa quá khứ và hiện tại trong thơ Nguyễn Gia Thiều ##
### Câu 1: Thể thơ của đoạn trích trên Đoạn thơ trên thuộc thể thơ tự do, không tuân theo cấu trúc cố định về số chữ, số dòng như thơ lục bát, thơ thất bát hay thơ tứ tuyệt. Thể thơ tự do này cho phép tác giả tự do diễn đạt cảm xúc và suy nghĩ một cách tự nhiên. ### Câu 2: Đặc điểm về số chữ, số dòng của thế thơ Thể thơ tự do không có quy tắc về số chữ và số dòng cố định. Tuy nhiên, đoạn thơ trên có sự xen kẽ giữa các dòng thơ ngắn và dài, tạo nên sự nhịp nhàng và đa dạng trong cách diễn đạt. ### Câu 3: Từ Hán Việt trong đoạn trích Từ "Đông quân" trong đoạn thơ là một từ Hán Việt, có nghĩa là "người cung nữ". Từ này được sử dụng để chỉ người phụ nữ trong cung điện của vua chúa. ### Câu 4: Từ láy trong đoạn thơ thứ nhất Trong đoạn thơ thứ nhất, các từ láy được sử dụng bao gồm "năm ngoái", "rành rành", "ra lòng rẻ rúng", "cỏ úng tơ mành", "bực mình hoài xuân", "thủa đang tơ", "sờ sờ dấu phong", "ruồng rẫy", "hoa trôi", "trêu ngươi", "nhử mùi ký sinh". Những từ láy này giúp tạo nên sự sinh động và phong phú trong ngôn ngữ thơ. ### Câu 5: Nghĩa của thành ngữ "Nước chảy hoa trôi" Thành ngữ "Nước chảy hoa trôi" có nghĩa là tình cảm, lòng người rất dễ dàng chảy trôi, không giữ được. Trong đoạn thơ, tác giả sử dụng thành ngữ này để miêu tả tình cảm của nhân vật, thể hiện sự dễ dàng bị cuốn theo và không giữ được tình cảm. ### Câu 6: Tác dụng của biện pháp nghệ thuật tương phản đối lập Biện pháp nghệ thuật tương phản đối lập trong đoạn thơ giúp thể hiện sự khác biệt giữa quá khứ và hiện tại. Qua đó, tác giả muốn gửi gắm thông điệp về sự thay đổi và tiến bộ của xã hội, cũng như sự phát triển của con người. Biện pháp này giúp tạo nên sự hấp dẫn và sinh động trong cách diễn đạt, giúp người đọc dễ dàng cảm nhận và hiểu được tâm trạng của nhân vật. ### Câu 7: Suy nghĩ về số phận của người cung nữ và bộ mặt của vua chúa Qua tâm trạng của người cung nữ, ta có thể thấy được số phận bi thảm của họ trong xã hội phong kiến. Họ bị giam cầm trong cung điện, không có tự do và quyền lợi như những người khác. Bộ mặt của vua chúa trong xã hội phong kiến cũng được thể hiện qua đoạn thơ, thể hiện sự quyền lực và kiểm soát tuyệt đối của họ. Tuy nhiên, sự kiểm soát này cũng tạo nên sự cô lập và thiếu tình cảm chân thành với những người xung quanh. ### Kết luận Đoạn thơ của Nguyễn Gia Thiều không chỉ thể hiện sự tài hoa của tác giả trong việc sử dụng ngôn ngữ thơ, mà còn gửi gắm những thông điệp sâu sắc về xã hội và con người. Tác giả sử dụng các biện pháp nghệ thuật như từ láy, thành ngữ và tương phản đối lập để tạo nên sự sinh động và phong phú trong cách diễn đạt. Qua đó, tác giả muốn gửi gắm thông điệp về sự thay đổi và tiến bộ của xã hội, cũng như sự phát triển của con người. Đoạn thơ này là một minh chứng cho sự tài hoa và sức mạnh của ngôn ngữ thơ trong việc diễn đạt và gửi gắm thông điệp.