Đường em đi

essays-star4(263 phiếu bầu)

Con đường trải dài trước mắt, uốn lượn như dải lụa mềm giữa cánh đồng xanh ngát. Nắng chiều tà dát vàng con đường đất đỏ, in bóng những hàng cây ven đường, tạo nên một bức tranh thanh bình và thơ mộng. Con đường ấy, "đường em đi", là chứng nhân cho biết bao kỷ niệm, là nơi lưu giữ những dấu chân in hằn trong tâm trí.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Bước Chân Đầu Đời</h2>

"Đường em đi" ngày ấy chỉ là con đường đất nhỏ, gập ghềnh đá sỏi. Những bước chân đầu đời chập chững, non nớt in dấu trên con đường quen thuộc dẫn đến trường. Bàn chân bé nhỏ ngày nào giờ đã lớn hơn, vững vàng hơn theo năm tháng, nhưng cảm giác bồi hồi, háo hức mỗi sớm mai thức dậy đến trường vẫn vẹn nguyên như thuở ban đầu. Con đường đất đỏ ấy đã chứng kiến những bước chân đầu đời, chở đầy ắp tiếng cười giòn tan của tuổi thơ.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Những Chặng Đường Mới</h2>

Thời gian cứ thế trôi đi, con đường đất ngày nào giờ đã được thay thế bằng con đường bê tông phẳng lì, rộng rãi. "Đường em đi" giờ đây không chỉ là con đường đến trường, mà còn là con đường dẫn đến những ước mơ, hoài bão của tuổi trẻ. Những bước chân tự tin, mạnh mẽ hơn, sải dài trên con đường đầy nắng, hướng về phía trước với bao khát khao chinh phục những đỉnh cao mới.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Dấu Ấn Thời Gian</h2>

Con đường ấy vẫn thế, vẫn lặng lẽ chứng kiến bao đổi thay của cuộc sống. Những hàng cây ven đường ngày nào còn nhỏ bé, giờ đã vươn mình cao lớn, tỏa bóng mát rượi. "Đường em đi" giờ đây đã khoác lên mình một màu sắc mới, hiện đại và tràn đầy sức sống. Dù trải qua bao mưa nắng, con đường ấy vẫn luôn vững vàng, là điểm tựa vững chắc cho những bước chân trên đường đời.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Gửi Lại Nỗi Nhớ</h2>

Mỗi khi có dịp trở về, bước chân lại vô thức tìm về con đường xưa. "Đường em đi" vẫn thế, vẫn thân thương và gần gũi như ngày nào. Con đường ấy như một người bạn tri kỷ, lặng lẽ lắng nghe những tâm tư, nguyện vọng, chứng kiến những đổi thay và trưởng thành của mỗi người. Dù đi đâu, về đâu, con đường ấy vẫn luôn in đậm trong tâm trí, là nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp nhất của tuổi thơ, của một thời đã qua.

Con đường phía trước còn dài và nhiều thử thách. Nhưng mỗi khi gặp khó khăn, chỉ cần nhớ về "đường em đi", nhớ về nơi mình đã bắt đầu, ta sẽ lại có thêm động lực để vững bước trên con đường mình đã chọn. Bởi lẽ, con đường ấy không chỉ là con đường vật chất, mà còn là con đường của tâm hồn, của những giá trị tinh thần quý giá theo ta suốt cuộc đời.