Đường em đi
Con đường đất nâu trải dài hun hút như dải lụa uốn lượn giữa cánh đồng xanh ngát. Hai hàng tre già nua đứng trầm ngâm soi bóng xuống dòng nước trong veo, mát rượi. Gió đồng thổi nhẹ, mang theo hương lúa chín thơm ngây ngất, len lỏi vào từng ngóc ngách tâm hồn, đánh thức những kỷ niệm tuổi thơ êm đềm. Con đường ấy, đường em đi, in dấu biết bao kỷ niệm ngọt ngào, ghi dấu những bước chân chập chững vào đời.
<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Dấu ấn tuổi thơ</h2>
Con đường đất nâu ấy là nơi chứng kiến những bước chân đầu đời của em. Ngày ấy, con đường gồ ghề, đầy sỏi đá, em tập tễnh bước đi bên cạnh bà, bàn tay nhỏ xíu nắm chặt lấy bàn tay nhăn nheo, ấm áp của bà. Tiếng bà cười hiền hòa, động viên mỗi khi em vấp ngã, là động lực để em tự tin bước tiếp. Rồi những buổi chiều tà, em cùng lũ bạn trong xóm rượt đuổi nhau trên con đường làng, tiếng cười nói giòn tan phá vỡ không gian yên tĩnh. Chúng em chơi những trò chơi dân gian quen thuộc như bịt mắt bắt dê, ô ăn quan, nhảy dây... Con đường đất nâu trở thành sân chơi tuổi thơ đầy ắp tiếng cười và niềm vui.
<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Chắp cánh ước mơ</h2>
Thời gian trôi qua, con đường đất nâu ngày nào được thay thế bằng con đường bê tông phẳng lì, rộng rãi. Con đường ấy cũng là minh chứng cho sự đổi thay của quê hương, đất nước. Em vẫn thường đi trên con đường ấy đến trường, mỗi bước chân như tiếp thêm động lực để em vững bước trên con đường học vấn. Những buổi sớm mai, con đường rộn ràng tiếng xe cộ, tiếng cười nói của các bạn học sinh. Ánh nắng ban mai rực rỡ soi sáng con đường, như soi sáng những ước mơ, hoài bão của tuổi trẻ. Em mơ ước một ngày không xa, sẽ trở thành một bác sĩ giỏi, chữa bệnh cứu người, góp phần xây dựng quê hương giàu đẹp hơn.
<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Nối dài những yêu thương</h2>
Con đường em đi không chỉ là con đường vật chất dẫn đến những miền đất mới, mà còn là con đường tâm hồn, nối kết quá khứ, hiện tại và tương lai. Dù sau này có đi đâu, về đâu, hình ảnh con đường quê hương với những kỷ niệm tuổi thơ êm đềm sẽ mãi in sâu trong tâm trí em. Con đường ấy đã dạy em biết yêu thương, sẻ chia, biết vươn lên trong cuộc sống. Em sẽ luôn ghi nhớ về con đường ấy, về những người thân yêu đã đồng hành cùng em trên mọi nẻo đường đời.
Con đường đất nâu, con đường em đi, sẽ mãi là một phần ký ức đẹp trong trái tim em. Nơi ấy chất chứa tình yêu thương của gia đình, bạn bè, là nơi chắp cánh cho những ước mơ bay cao, bay xa.