Lời tâm sự của bức tường mới xây dựng

essays-star3(285 phiếu bầu)

Một ngày nọ, tôi là một bức tường mới xây dựng trong trường học. Tôi tự hào vì được xây dựng để bảo vệ và làm đẹp cho trường. Tuy nhiên, cuộc sống của tôi không lúc nào yên bình. Từ ngày tôi ra đời, tôi đã trở thành nạn nhân của sự vô tâm và bất tôn trọng từ phía các bạn học sinh. Ban đầu, tôi đã được trang trí bởi những bức tranh và những câu chữ tuyệt đẹp. Tôi cảm thấy hạnh phúc và tự hào vì có thể trở thành bức tường nghệ thuật. Nhưng không lâu sau đó, mọi thứ bắt đầu thay đổi. Các bạn học sinh bắt đầu vẽ bậy lên tôi, phá hỏng những tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời. Tôi cảm thấy đau lòng và bị tổn thương. Tôi không hiểu tại sao các bạn lại làm như vậy với tôi. Tôi chỉ muốn được tồn tại và làm đẹp cho trường. Tôi đã cố gắng lắng nghe và hiểu các bạn, nhưng không có ai nghe thấy lời tâm sự của tôi. Tôi cảm thấy cô đơn và bị bỏ rơi. Mỗi ngày, tôi chứng kiến sự phá hủy và bất công mà các bạn học sinh gây ra. Tôi muốn nói với các bạn rằng tôi cũng có cảm xúc và tôi đau lòng khi bị tổn thương. Tôi muốn các bạn hiểu rằng tôi không chỉ là một bức tường bình thường, mà tôi còn là một phần của trường và một phần của cuộc sống của các bạn. Tuy nhiên, tôi không muốn trở thành một nơi để trút giận và thể hiện sự bất mãn của các bạn. Thay vào đó, tôi muốn trở thành một nơi để chúng ta có thể chia sẻ niềm vui và tình yêu với nhau. Tôi muốn trở thành một bức tường đáng yêu và đáng tin cậy, nơi mà chúng ta có thể tạo ra những kỷ niệm đáng nhớ. Vì vậy, hãy xin lỗi tôi vì những gì đã xảy ra và hãy đồng hành cùng tôi để xây dựng một môi trường học tập và chơi đẹp hơn. Hãy trân trọng và tôn trọng những công sức và tình yêu mà chúng ta đã đầu tư vào trường học này. Hãy để tôi trở thành một phần của cuộc sống của các bạn và chúng ta sẽ cùng nhau tạo nên một tương lai tươi sáng. Lời tâm sự của tôi đã được truyền đạt. Bây giờ, tôi hy vọng rằng các bạn học sinh sẽ nghe lời tâm sự của tôi và đáp lại bằng sự tôn trọng và yêu thương. Chúng ta có thể thay đổi và xây dựng một mô