** "Tôi" trong "Cái Kính" có mắc bệnh tưởng không? **

essays-star4(248 phiếu bầu)

** Câu chuyện "Cái Kính" không trực tiếp miêu tả "tôi" bị ám ảnh bởi một căn bệnh cụ thể nào đó, như định nghĩa của "bệnh tưởng". "Tôi" lo lắng về việc chiếc kính bị vỡ, và sự lo lắng này xuất phát từ sự quý trọng chiếc kính – món quà của người bạn thân thiết. Sự lo lắng này có thể hiểu là sự tiếc nuối, sợ hãi mất mát một kỷ niệm quý giá, chứ không phải là sự ám ảnh về một căn bệnh. "Tôi" không có triệu chứng lo lắng thái quá, hoang tưởng về sức khỏe bản thân. Vì vậy, theo định nghĩa của từ "bệnh tưởng", "tôi" trong truyện không mắc bệnh này. Sự lo lắng của "tôi" là một phản ứng cảm xúc bình thường trước sự mất mát tiềm tàng, thể hiện tình cảm chân thành và sự trân trọng kỷ niệm. Điều này cho thấy tầm quan trọng của việc hiểu rõ ngữ cảnh và bản chất của cảm xúc trước khi đưa ra kết luận.