Anh Còn Yêu Em
Anh còn yêu em, câu hỏi ấy cứ quẩn quanh trong tâm trí, như một nốt nhạc lạc lõng giữa bản tình ca đã khép lại. Thời gian trôi qua, những con phố quen thuộc vẫn in dấu chân đôi ta, nhưng em giờ đã xa khuất, chỉ còn lại mình anh với những kỷ niệm ngọt ngào mà nhức nhối.
<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Dấu Yêu Còn Vương</h2>
Anh còn yêu em, yêu cả trong nỗi nhớ da diết. Nhớ nụ cười tỏa nắng, nhớ ánh mắt biết nói, nhớ từng cái nắm tay siết chặt mỗi khi sang đường. Giờ đây, chỉ còn lại những khoảng trống mênh mông, những cơn gió se lạnh thổi qua kẽ tay, như muốn nhắc nhở về một điều đã cũ. Anh vẫn giữ gìn cẩn thận những bức ảnh chụp chung, những tin nhắn ngọt ngào, như một cách níu giữ chút hơi ấm của em trong cuộc đời mình.
<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Nỗi Đau Chia Xa</h2>
Anh còn yêu em, nhưng số phận nghiệt ngã đã đẩy chúng ta về hai phía chân trời. Khoảng cách địa lý có thể ngăn cách đôi ta, nhưng làm sao xóa nhòa được hình bóng em trong tim anh? Nỗi đau chia xa như vết dao cứa vào lòng, âm ỉ, dai dẳng. Anh tự nhủ lòng phải quên em đi, phải mạnh mẽ bước tiếp, nhưng sao khó quá, em ơi!
<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Hy Vọng Mong Manh</h2>
Anh còn yêu em, dù biết rằng tình yêu ấy giờ đây đã là quá khứ. Anh vẫn âm thầm dõi theo em, cầu mong em được hạnh phúc bên người mới. Biết đâu đấy, trong một khoảnh khắc nào đó, em chợt nhớ về anh, về những tháng ngày ta đã từng có nhau. Dù chỉ là một chút thôi, cũng đủ sưởi ấm trái tim cằn cỗi này.
Anh còn yêu em, một tình yêu lặng lẽ, âm thầm. Dù em có biết hay không, thì tình cảm ấy vẫn luôn tồn tại trong anh, như một điều gì đó thiêng liêng và bất diệt.