#jwjajan

essays-star4(158 phiếu bầu)

Một ngày nắng ấm, tôi quyết định dành thời gian cho bản thân bằng cách đi dạo xung quanh công viên gần nhà. Ánh nắng mặt trời chiếu rọi qua những tán cây xanh mướt, tạo ra những bóng râm lung linh trên mặt đường. Tôi hít thở không khí trong lành và cảm nhận sự yên bình lan tỏa khắp nơi. Trong lúc đi dạo, tôi bắt gặp một cậu bé nhỏ đang vui đùa cùng con chó nhỏ của mình. Cả hai đều rất hồn nhiên và đáng yêu. Cậu bé cười toe toét khi con chó nhảy nhót quanh cây cối, tạo nên một hình ảnh đáng yêu khó quên. Tôi không thể nhịn cười khi chứng kiến khoảnh khắc ngọt ngào ấy. Tiếp tục cuộc đi dạo, tôi bắt gặp một cụ ông ngồi trên băng ghế công viên, đang nhìn những đám mây trôi qua trời. Gương mặt ông ẩn chứa nhiều nét biểu cảm, từ nụ cười nhẹ nhàng đến ánh mắt sâu thẳm. Tôi cảm thấy như có một câu chuyện đằng sau nụ cười ấy, một câu chuyện về tuổi già, về quãng đời đã trải qua bao nhiêu biến cố. Cuối cùng, khi bước ra khỏi công viên, tôi mang theo trong lòng những hình ảnh đẹp và những cảm xúc tươi mới. Cuộc sống đâu chỉ có những lo toan hay căng thẳng, mà còn có những khoảnh khắc đẹp như thế này, những khoảnh khắc giản đơn nhưng đong đầy ý nghĩa. Đó chính là điều mà tôi muốn giữ mãi trong trái tim mình.