Tình Nghèo Có Nhau

essays-star4(365 phiếu bầu)

Hai bàn tay em gầy guộc, chai sạn vì nắng gió, vì những buổi chợ sớm khuya, vì gánh nặng mưu sinh. Anh thương em, thương lắm đôi vai nhỏ bé ấy gồng gánh lo toan cho cả một gia đình. Tình mình chẳng nồng nàn thơ phú, chẳng lãng mạn như những mối tình thời son trẻ, chỉ đơn giản là những cái nắm tay siết chặt, là ánh mắt đồng cảm sẻ chia, là bờ vai vững chắc cho nhau nương tựa giữa dòng đời xuôi ngược.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Nụ cười xua tan mệt nhọc</h2>

Căn nhà mình tuy tuềnh toàng, chật hẹp, nhưng lúc nào cũng đầy ắp tiếng cười. Bữa cơm đạm bạc rau dưa, chỉ cần có nhau là đủ đầy ấm áp. Anh vẫn thường trêu chọc, bảo em nấu ăn ngày càng tiến bộ, em chỉ tủm tỉm cười, gắp cho anh miếng cá kho ngon nhất. Niềm vui của người nghèo thật giản đơn, chỉ cần nhìn thấy nhau bình an, khỏe mạnh là đủ.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Tình yêu đơm hoa từ những điều bình dị</h2>

Chúng mình quen nhau trong một buổi chiều mưa tầm tã. Hôm ấy, gánh hàng rong của em bị đổ nghiêng ngả vì một chiếc xe phóng nhanh bất cẩn. Anh khi ấy đang trên đường đi làm về, thấy vậy liền chạy tới giúp em thu dọn lại hàng hóa. Nhìn đôi mắt em đỏ hoe, ngập nước, lòng anh bỗng dâng lên một cảm xúc khó tả. Anh biết, mình đã trót thương cô gái nhỏ bé, mạnh mẽ này tự bao giờ.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Vượt qua giông bão bằng nghị lực và tình yêu</h2>

Cuộc sống không phải lúc nào cũng bằng phẳng. Đã có lúc, chúng mình tưởng chừng như gục ngã trước những thử thách nghiệt ngã của số phận. Nhưng rồi, chính tình yêu, sự cảm thông và bao dung đã giúp chúng mình vượt qua tất cả. Anh bị tai nạn, phải nằm viện điều trị suốt một thời gian dài, một mình em cáng đáng mọi việc lớn nhỏ trong gia đình. Nhìn em tất bật sớm hôm, lo cho anh từng bữa ăn giấc ngủ, lòng anh thắt lại. Anh tự nhủ, phải thật cố gắng, thật kiên cường để sớm ngày trở lại là chỗ dựa vững chắc cho em.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Hạnh phúc giản đơn mà thiêng liêng</h2>

Giờ đây, khi mọi khó khăn đã qua đi, nhìn lại chặng đường đã qua, chúng mình càng thêm trân trọng hạnh phúc mình đang có. Tình yêu của chúng mình đã được thử thách và tôi luyện trong nghèo khó, gian nan. Nó như một mầm cây vươn lên mạnh mẽ từ vùng đất khô cằn, sỏi đá. Dù cuộc sống còn nhiều lo toan, vất vả, nhưng chúng mình luôn có nhau, cùng nhau vun đắp cho tổ ấm của mình ngày càng đủ đầy, hạnh phúc.

Tình nghèo có nhau, tuy giản dị nhưng lại vô cùng thiêng liêng và cao quý. Bởi lẽ, đó là thứ tình cảm chân thành, xuất phát từ tận đáy lòng, không vụ lợi, toan tính. Và trên tất cả, đó là tình yêu đã được thử thách qua gian khó, để rồi càng thêm bền chặt, thủy chung.