Câu chuyện kinh dị trong đêm tối mịt mùng
Hôm nay, tôi muốn kể cho bạn một câu chuyện kinh dị mà tôi đã trải qua trong một đêm tối mịt mùng. Nó là một đêm mà tôi sẽ không bao giờ quên được.
Tối nay, khi tôi đang ở nhà một mình, tôi quyết định đi dạo qua công viên gần nhà để tận hưởng không khí trong lành của đêm mùa thu. Khi tôi đến công viên, ánh sáng mặt trăng chiếu rọi qua những cây xanh mát mẻ, tạo nên một khung cảnh yên bình và yên tĩnh.
Tuy nhiên, khi tôi đi sâu vào công viên, tôi bắt đầu cảm thấy một sự kỳ lạ khó hiểu. Có lẽ do sự yên bình của đêm tối mịt mùng khiến tôi trở nên dễ sợ hơn usual.
Khi tôi đi qua một con đường hẹp giữa hai hàng cây, tôi nghe thấy tiếng bước chân nhẹ nhàng từ phía trước. Tôi quay lại nhưng không thấy ai đó nào cả. Tôi tiếp tục đi tiếp nhưng tiếng bước chân đó vẫn xuất hiện liên tục.
Sau một lúc ngắn ngủi, tiếng bước chân đột nhiên dừng lại và mọi thứ trở lại yên bình như trước đó. Tôi tiếp tục đi dạo nhưng không thể quên được tiếng bước chân đó.
Khi tôi trở về nhà sau khi đi dạo, tôi không thể ngủ được vì những suy nghĩ hỗn loạn trong tâm trí của mình. Tôi tự hỏi liệu có phải là linh hồn của những người đã mất cuộc sống ở đây hay chỉ là sự tưởng tượng của mình?
Mặc dù câu chuyện này có thể nghe như một câu chuyện kinh dị