Câu chuyện cổ tích: Ăn khế trả vàng

essays-star4(325 phiếu bầu)

Ngày xửa ngày xưa, ở một ngôi làng nhỏ, có một cậu bé tên là Tùng. Tùng là một cậu bé nghịch ngợm và thích khám phá. Một ngày, khi đang chơi đùa trong rừng, Tùng tình cờ tìm thấy một cái khế vàng rực rỡ. Cậu rất vui mừng và quyết định mang nó về nhà. Khi Tùng đến nhà, ông bà cậu đã ngạc nhiên khi nhìn thấy cái khế vàng. Họ hỏi Tùng từ đâu có được nó và cậu kể lại câu chuyện về việc tìm thấy nó trong rừng. Ông bà cậu rất lo lắng và cảnh báo Tùng rằng có thể cái khế này mang lại những hậu quả không tốt. Tuy nhiên, Tùng không nghe lời ông bà và quyết định giữ cái khế vàng cho mình. Ngày qua ngày, Tùng trở nên tham lam và ích kỷ. Cậu không chia sẻ với ai về cái khế vàng và chỉ muốn giữ nó cho riêng mình. Một ngày, khi Tùng đang đi dạo trong ngôi làng, cậu gặp một người lạ. Người lạ này là một nhà thám hiểm và đã nghe về cái khế vàng của Tùng. Người lạ hỏi Tùng có muốn đổi cái khế vàng lấy một món quà đặc biệt không. Tùng không thể cưỡng lại sự hấp dẫn và đồng ý với đề nghị của người lạ. Tuy nhiên, khi Tùng nhận được món quà, cậu nhận ra rằng nó không có giá trị thực sự. Cậu cảm thấy hối hận và tiếc nuối vì đã đánh mất cái khế vàng quý giá. Từ đó, Tùng đã hiểu rằng không phải tất cả những thứ sáng chói và hấp dẫn đều có giá trị thực sự. Câu chuyện về Tùng và cái khế trả vàng đã trở thành một bài học quý giá cho mọi người. Nó nhắc nhở chúng ta rằng sự tham lam và ích kỷ chỉ mang lại hậu quả không mong muốn. Thay vào đó, chúng ta nên trân trọng những điều quý giá mà chúng ta đã có và chia sẻ với nhau. Kết thúc câu chuyện, Tùng đã học được bài học quý giá và trở thành một người tốt hơn. Từ đó, ông bà cậu rất tự hào về sự trưởng thành của Tùng và cảm thấy hạnh phúc khi thấy cậu đã hiểu được giá trị thực sự của sự chia sẻ và lòng bác ái. Với câu chuyện này, chúng ta hãy nhớ rằng không phải tất cả những gì sáng chói và hấp dẫn đều có giá trị thực sự. Hãy trân trọng những điều quý giá mà chúng ta đã có và chia sẻ với nhau, để cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn.