Vai trò của mỗi người trong cuộc sống và sự đáng quý của công việc bình thường
Trong cuộc sống này, mỗi người đều có vai trò quan trọng và đáng quý. Điều này được thể hiện qua việc cha mẹ chúng ta và phần lớn mọi người đều làm công việc bình thường. Chúng ta cần nhìn thấy giá trị của công việc này và trân trọng nó, không phải để mắc cảm hay bình thường hóa nó. Công việc bình thường là bước tiến vững chắc trong cuộc sống, không phải những điều không thể ngăn cản chúng ta tiến lên mỗi ngày. Trong đoạn văn trích từ tác phẩm "Nếu biết trăm năm là hữu hạn" của Phạm Lữ Ân, phương thức biểu đạt chính là nghệ thuật nghị luận. Tác giả sử dụng các câu hỏi để thể hiện quan điểm của mình và thúc đẩy người đọc suy nghĩ. Ví dụ, câu hỏi "Nếu tất cả đều là doanh nhân thành đạt thì ai sẽ quét rác trên những đường phố?" và "Nếu tất cả đều là kỹ sư phần mềm thì ai sẽ gắn những con chip vào máy tính?" đặt ra những tình huống tưởng tượng để nhấn mạnh vai trò quan trọng của những công việc bình thường. Trong đoạn văn, tác giả cũng sử dụng phép liên kết hình thức để nối hai câu văn. Ví dụ, câu "Đó là lí do chúng ta không vì thèm khát vị thế cao sang này mà rời rụng công việc bình thường khác" liên kết với câu "Cha mẹ ta, phần đông đều làm công việc rất đỗi bình thường" bằng cách sử dụng từ "vì" để chỉ ra nguyên nhân và mối quan hệ giữa hai câu. Từ "tuổi" trong câu "Từ nào đồng nghĩa với 'tuổi'?" có nghĩa là "đời" hoặc "thời gian". Trong ngữ cảnh này, từ "tuổi" có thể đồng nghĩa với từ "đời" hoặc "thời gian". Tóm lại, đoạn văn trên nhấn mạnh vai trò quan trọng của mỗi người trong cuộc sống và giá trị của công việc bình thường. Tác giả sử dụng nghệ thuật nghị luận và phép liên kết hình thức để thể hiện quan điểm của mình.