Mùa đông và những cảm xúc trong bài "Mùa về trên ngói
Bài viết "Mùa về trên ngói" của tác giả Hoàng Minh Thông thuộc thể loại văn bản miêu tả. Trong bài viết, tác giả tái hiện một cảnh vật mùa đông trên mái ngói và tạo ra những hình ảnh tươi đẹp và sâu sắc về không khí và cảm xúc trong mùa đông. Trong câu "Đó có phải là màu của kí ức, màu của thời gian ưu phiền", tác giả sử dụng biện pháp tu từ là so sánh để mô tả màu sắc của ngói trên mái nhà. Biện pháp tu từ này giúp tạo ra hình ảnh màu sắc đặc biệt và mang tính biểu tượng, thể hiện sự tương phản giữa quá khứ và hiện tại. Từ được in đậm và gạch chân trong câu "Không đữ đội như trên mái tôn đồm độp, không xao xác như trên mái nhà tranh, những giọt âm thanh hiu quạnh như buông ra mà cũng như đang nén chặt vào lòng, tụa lời tụ tinh sâu kín dè dặt buông ra mà sơ không có nối một kè tri âm" thuộc từ loại câu chuyện. Tác giả Hoàng Minh Thông đã tái hiện cảnh sắc thiên nhiên và không khí mùa đông bằng cách sử dụng các hình ảnh mô tả chi tiết về mái ngói, màu sắc và âm thanh. Những hình ảnh này giúp độc giả cảm nhận được sự lạnh lẽo và u buồn của mùa đông. Dấu chấm lửng được sử dụng trong câu "Ta cũng không biết mình đang đếm tiếng mưa đềm hay đang lắng nghe tiếng thì thầm của những viên ngói đơn độc giữa năm tháng sương mù" để tạo ra sự bí ẩn và tạo cảm giác như đang lắng nghe những âm thanh nhỏ nhặt trong mùa đông. Ý nghĩa của văn bản trên là thể hiện sự tương phản giữa sự mong manh và sự bền vững trong cuộc sống. Từ "mong manh" trong bài viết có nghĩa là sự yếu đuối và dễ vỡ, thể hiện sự tạm thời và không chắc chắn trong cuộc sống. Với những hình ảnh và cảm xúc tươi đẹp và sâu sắc, bài viết "Mùa về trên ngói" của tác giả Hoàng Minh Thông mang đến cho độc giả một cái nhìn đặc biệt về mùa đông và những cảm xúc trong cuộc sống.