Sự tương phản trong bài thơ Dương phụhành
Bài thơ Dương phụhành của nhà thơ Nguyễn Du là một tác phẩm văn học kinh điển của Việt Nam. Trong bài thơ này, tôi thấy điều tâm đắc nhất là sự tương phản về tình yêu và sự hi sinh. Tình yêu là một chủ đề quen thuộc trong văn học, nhưng trong Dương phụhành, Nguyễn Du đã đưa ra một cái nhìn mới về tình yêu. Trong bài thơ, chúng ta được chứng kiến tình yêu đích thực của Dương Quảng Hàm đối với Phụng Thị. Tình yêu của anh ta không chỉ là tình yêu lãng mạn, mà còn là tình yêu sâu sắc và hi sinh. Anh ta sẵn sàng hy sinh tất cả để bảo vệ và chăm sóc cho người yêu của mình. Điều này thể hiện qua việc anh ta từ bỏ cuộc sống giàu sang và danh vọng để theo đuổi tình yêu của mình. Tình yêu trong bài thơ này không chỉ là sự lãng mạn, mà còn là sự hy sinh và tận tụy. Tuy nhiên, sự tương phản đáng chú ý là sự hi sinh của Dương Quảng Hàm không được đáp lại bởi tình yêu của Phụng Thị. Trái với tình yêu chân thành của Dương Quảng Hàm, Phụng Thị không thể đáp lại tình yêu của anh ta. Cô ấy đã từ chối tình yêu và sự hi sinh của anh ta và chọn một cuộc sống khác. Sự tương phản này tạo ra một cảm giác đau đớn và tiếc nuối, và đặt ra câu hỏi về ý nghĩa của tình yêu và sự hi sinh. Từ sự tương phản này, tôi nhận thấy rằng tình yêu không phải lúc nào cũng được đáp lại và sự hi sinh không phải lúc nào cũng được đền đáp. Đôi khi, tình yêu và sự hi sinh chỉ là một mình, và chúng ta phải đối mặt với sự thất vọng và đau khổ. Tuy nhiên, điều quan trọng là chúng ta không nên từ bỏ tình yêu và sự hi sinh, mà hãy tiếp tục sống và tìm kiếm ý nghĩa trong cuộc sống. Trong bài thơ Dương phụhành, sự tương phản về tình yêu và sự hi sinh tạo nên một câu chuyện đầy cảm xúc và ý nghĩa. Đó là điều tôi thấy tâm đắc nhất trong bài thơ này.