Tiếng đàn ba-la-lai-ca trên sông Đà
Chủ đề: Tiếng đàn ba-la-lai-ca trên sông Đà Trong đoạn thơ "Tiếng đàn ba-la-lai-ca trên sông Đà" của Quang Huy, tác giả đã sử dụng hình ảnh tiếng đàn và sông Đà để tạo ra một bức tranh sống động về vẻ đẹp của thiên nhiên và sự hòa mình của con người vào môi trường xung quanh. Hình ảnh "dòng trăng lấp loáng sông Đà" trong đoạn thơ thể hiện sự yên bình và trữ tình của sông Đà. Sông Đà, với dòng chảy lấp loáng dưới ánh trăng, trở thành một biểu tượng cho sự vĩnh cửu và bất tận của thiên nhiên. Điều này giúp người đọc cảm nhận được vẻ đẹp yên bình và thanh thoát của thế giới tự nhiên. Tác giả cũng sử dụng hình ảnh "chiếc đập lớn nối liền hai khối núi" để chỉ ra sự phát triển và tiến bộ của con người trong việc khai thác nguồn lực thiên nhiên. Chiếc đập lớn không chỉ nối liền hai khối núi mà còn tạo ra một công trình thủy điện lớn, mang lại nguồn năng lượng tái tạo cho xã hội. Điều này thể hiện sự hòa mình giữa con người và thiên nhiên, khi chúng ta sử dụng các nguồn lực thiên nhiên một cách có trách nhiệm và bền vững. Trong phần cuối của bài viết, tác giả đưa ra hình ảnh "biển sẽ nằm bỡ ngỡ giữa cao nguyên", giúp người đọc hiểu rằng sự phát triển không chỉ mang lại lợi ích cho con người mà còn tạo ra những thay đổi đáng kể trong phong cảnh tự nhiên. Điều này nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của việc bảo vệ môi trường và cân nhắc đến hậu quả mà các quyết định phát triển có thể mang lại. Tóm lại, đoạn thơ "Tiếng đàn ba-la-lai-ca trên sông Đà" là một bức tranh sống động về vẻ đẹp của thiên nhiên và mối liên kết giữa con người và môi trường xung quanh. Qua đó, tác giả muốn gửi gắm thông điệp về việc bảo vệ môi trường và sử dụng các nguồn lực thiên nhiên một cách có trách nhiệm.