Dưới bóng Hoàng lan
Khi tôi còn nhỏ, tôi thường thích ngồi dưới bóng cây Hoàng lan trong sân trường. Cây Hoàng lan có những cánh hoa tím thẳm và hương thơm dịu nhẹ. Mỗi khi tôi ngồi dưới cây, tôi cảm nhận được sự yên bình và sự an lành trong tâm hồn. Một ngày nọ, khi tôi đang ngồi dưới cây Hoàng lan, tôi nhìn thấy một cô bé nhỏ đang khóc. Tôi tiến lại gần và hỏi cô bé tại sao cô lại khóc. Cô bé kể rằng cô bị bạn bè trêu chọc và cảm thấy rất buồn. Tôi ngồi cạnh cô bé và chia sẻ với cô những câu chuyện vui vẻ và những kỷ niệm tuyệt vời của mình. Cô bé cười và quên đi nỗi buồn. Từ đó, tôi thường ngồi dưới cây Hoàng lan và trò chuyện với những người khác. Cây Hoàng lan trở thành nơi tôi tìm thấy sự an ủi và sự chia sẻ. Dưới bóng cây, tôi đã gặp được nhiều người bạn mới và học được nhiều điều từ họ. Cây Hoàng lan cũng là nơi tôi thường xuyên đến để thư giãn và tìm lại sự cân bằng trong cuộc sống. Khi tôi ngồi dưới cây, tôi nghe tiếng chim hót và cảm nhận được sự mát mẻ của gió. Tôi thường đọc sách hoặc viết nhật ký dưới cây Hoàng lan, và những giây phút đó thật sự là những khoảnh khắc thư giãn và tĩnh lặng. Dưới bóng cây Hoàng lan, tôi đã trải qua nhiều kỷ niệm đáng nhớ và những trải nghiệm tuyệt vời. Cây Hoàng lan đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của tôi. Tôi biết rằng dù có bao nhiêu thay đổi xảy ra, cây Hoàng lan vẫn sẽ luôn đứng vững và mang lại sự an lành cho tôi. Với tôi, cây Hoàng lan không chỉ là một cây cảnh đẹp mà còn là một biểu tượng của sự yên bình và sự kết nối với thiên nhiên. Dưới bóng cây Hoàng lan, tôi đã tìm thấy niềm vui và sự bình yên trong cuộc sống.