Phân tích kiểu đảm phản trong cuộc đàm phán giữa anh Trung và nhân viên Bảo Việt
Trong cuộc đàm phán giữa anh Trung và nhân viên Bảo Việt, chúng ta có thể thấy sự áp dụng của kiểu đảm phản trong việc giải quyết xung đột. Nhân viên Bảo Việt và anh Trung đều cố gắng tìm ra mức giá hợp lý cho chiếc xe của anh Trung sau khi bị phá hỏng. Nhân viên Bảo Việt áp dụng kiểu đảm phản bằng cách đưa ra mức giá cao nhất mà anh được lãnh, đó là 300 triệu đồng. Anh Trung không chấp nhận mức giá này và yêu cầu được đền bù số tiền đủ để mua được chiếc xe như của mình. Nhân viên Bảo Việt sau đó đưa ra một tờ quảng cáo bán chiếc xe Honda 89 giống như của anh Trung với giá 320 triệu đồng. Anh Trung sau đó yêu cầu tính toán giá trị của chiếc xe của mình dựa trên số cây số đã chạy và tính thêm giá trị của radio cassette. Nhân viên Bảo Việt và anh Trung đã áp dụng kiểu đảm phản trong cuộc đàm phán này để tìm ra mức giá hợp lý cho chiếc xe của anh Trung. Họ đã đưa ra các yêu cầu và đề xuất để đạt được mục tiêu của mình. Tuy nhiên, anh Trung đã thẳng thắn trong cuộc đàm phán này vì anh muốn được đền bù số tiền đủ để mua được chiếc xe như của mình. Kiểu đảm phản được áp dụng trong cuộc đàm phán này giúp giải quyết xung đột một cách hiệu quả. Bằng cách đưa ra các yêu cầu và đề xuất, cả hai bên có thể tìm ra mức giá hợp lý cho chiếc xe của anh Trung. Cuộc đàm phán này cũng cho thấy sự tôn trọng và hợp tác giữa anh Trung và nhân viên Bảo Việt trong việc giải quyết vấn đề. Tóm lại, cuộc đàm phán giữa anh Trung và nhân viên Bảo Việt đã áp dụng kiểu đảm phản để giải quyết xung đột và tìm ra mức giá hợp lý cho chiếc xe của anh Trung. Kiểu đảm phản này giúp giải quyết xung đột một cách hiệu quả và tạo ra sự tôn trọng và hợp tác giữa hai bên.