** Giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt: Trách nhiệm của giới trẻ **

essays-star4(248 phiếu bầu)

** Sự trong sáng của tiếng Việt đang bị đe dọa bởi sự xuất hiện tràn lan của ngôn ngữ mạng, từ viết tắt, tiếng lóng và cả những lỗi chính tả phổ biến trên mạng xã hội. Đây không chỉ là vấn đề của người lớn mà còn là trách nhiệm của giới trẻ – những người sẽ kế thừa và phát triển ngôn ngữ dân tộc. Liệu chúng ta có đang thờ ơ với sự mai một dần này? Một số người cho rằng việc sử dụng ngôn ngữ mạng là xu hướng tất yếu, phản ánh sự năng động và sáng tạo của giới trẻ. Họ cho rằng ngôn ngữ luôn biến đổi và việc xuất hiện những từ ngữ mới là điều bình thường. Tuy nhiên, sự biến đổi này cần có giới hạn. Việc sử dụng quá nhiều từ viết tắt, tiếng lóng không chỉ gây khó hiểu cho người khác mà còn làm mất đi sự tinh tế và vẻ đẹp của tiếng Việt. Hơn nữa, việc sử dụng sai chính tả tràn lan trên mạng xã hội đang dần làm méo mó nhận thức về ngôn ngữ chuẩn của nhiều người trẻ. Mặt khác, nhiều người trẻ nhận thức được tầm quan trọng của việc giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt. Họ tích cực tham gia các hoạt động bảo tồn và phát triển ngôn ngữ, như tham gia các cuộc thi viết, đọc sách, sử dụng tiếng Việt chuẩn trong giao tiếp hàng ngày. Họ hiểu rằng tiếng Việt không chỉ là công cụ giao tiếp mà còn là một phần di sản văn hóa quý báu của dân tộc. Việc bảo vệ sự trong sáng của tiếng Việt chính là bảo vệ bản sắc văn hóa của chúng ta. Vậy, làm thế nào để cân bằng giữa việc đón nhận sự đổi mới của ngôn ngữ và giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt? Câu trả lời nằm ở ý thức và trách nhiệm của mỗi người trẻ. Chúng ta cần có sự lựa chọn thông minh trong việc sử dụng ngôn ngữ, biết phân biệt giữa ngôn ngữ mạng và ngôn ngữ chuẩn. Quan trọng hơn, chúng ta cần tích cực học tập và sử dụng tiếng Việt chuẩn trong giao tiếp hàng ngày, góp phần lan tỏa tình yêu và sự trân trọng đối với ngôn ngữ mẹ đẻ. Tóm lại, việc giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt là trách nhiệm của mỗi người dân, đặc biệt là giới trẻ. Chỉ khi mỗi người chúng ta ý thức được tầm quan trọng của vấn đề này và cùng nhau hành động, chúng ta mới có thể bảo vệ và phát triển tiếng Việt – một di sản văn hóa vô cùng quý giá của dân tộc. Sự trân trọng ngôn ngữ chính là sự trân trọng bản sắc dân tộc, và đó là một hành trình dài cần sự chung tay của tất cả mọi người. Tôi tin rằng, với sự nỗ lực của thế hệ trẻ, tiếng Việt sẽ mãi giữ được vẻ đẹp và sự trong sáng của mình.