Chuyện giàn thiên lý
Hương hoa thiên lý thoang thoảng đâu đây đưa tôi về miền ký ức tuổi thơ, về căn nhà nhỏ với giàn thiên lý xanh mát phủ kín một góc sân. Giàn thiên lý ấy là kỷ vật của ông nội để lại, cũng là nơi lưu giữ biết bao kỷ niệm ngọt ngào của tôi.
<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Giàn Thiên Lý Xanh Mát</h2>
Ông nội tôi vốn là người yêu thiên nhiên, thích trồng cây, tỉa lá. Ông tự tay trồng giàn thiên lý từ khi nó chỉ là một nhánh cây nhỏ. Dưới bàn tay cần mẫn của ông, giàn thiên lý lớn dần, leo kín một góc sân, tỏa bóng mát rượi. Những dây leo to khỏe bám chắc vào khung tre, lá xanh mướt đan vào nhau tạo thành một tấm thảm tự nhiên.
Mùa hè đến, giàn thiên lý nở hoa thơm ngát. Hoa thiên lý nhỏ xinh, màu trắng ngà tinh khôi, e ấp điểm xuyết giữa những tán lá xanh. Hương hoa dịu dàng, thoang thoảng trong gió, lan tỏa khắp không gian, len lỏi vào từng ngóc ngách căn nhà nhỏ.
<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Kỷ Niệm Ngọt Ngào Dưới Giàn Thiên Lý</h2>
Giàn thiên lý không chỉ tô điểm cho ngôi nhà thêm xinh đẹp mà còn là nơi gia đình tôi quây quần sau mỗi bữa cơm chiều. Bóng mát của giàn thiên lý là nơi lý tưởng để ông tôi nghỉ ngơi, đọc báo. Tôi thường ngồi cạnh ông, nghe ông kể chuyện ngày xưa. Những câu chuyện cổ tích, những bài học về tình yêu thương, về lẽ sống được ông truyền dạy dưới giàn thiên lý xanh mát đã theo tôi suốt những năm tháng trưởng thành.
Mẹ tôi thường hái những bông thiên lý còn tươi rói, thơm ngát để nấu canh. Bát canh thiên lý thanh mát, ngọt dịu vị hoa, điểm thêm màu vàng ươm của trứng gà là món ăn tôi yêu thích nhất. Mùi hương của hoa thiên lý hòa quyện cùng làn khói bếp ấm áp tạo nên một hương vị quê hương thật gần gũi, thân thương.
Giàn thiên lý cũng là nơi tôi cùng lũ bạn trong xóm chơi đùa mỗi buổi chiều hè. Chúng tôi chơi trốn tìm, rồng rắn lên mây dưới bóng mát của giàn thiên lý. Tiếng cười nói rộn rã của đám trẻ con chúng tôi như hòa vào hương hoa thiên lý, tạo nên một bản nhạc vui tươi của tuổi thơ.
Thời gian trôi qua, giàn thiên lý vẫn xanh tốt như chứng kiến bao đổi thay của cuộc sống. Giờ đây, khi đã trưởng thành, rời xa ngôi nhà thân yêu, tôi vẫn luôn nhớ về giàn thiên lý, nhớ về những kỷ niệm ngọt ngào của tuổi thơ. Hương hoa thiên lý thoang thoảng đâu đây như nhắc tôi về một miền ký ức bình yên, nơi có ông bà, cha mẹ và những người thân yêu luôn chờ đợi tôi.