Khoảnh khắc đáng nhớ cùng người bà hiền trong câu chuyện cổ tích của Andersen
Khi tưởng tượng mình là một cô bé bán diêm trong câu chuyện cổ tích của Andersen, tôi không thể không nhớ đến khoảnh khắc đáng nhớ cùng người bà hiền của mình. Trong câu chuyện, tôi là một cô bé nghèo khó, phải bán diêm để kiếm sống. Trong đêm giá lạnh, khi mọi người đã ở trong nhà, tôi vẫn còn đi lang thang trên phố để bán diêm. Người bà hiền của tôi là một người sống tại căn nhà bên đường, nơi tôi thường dừng chân để nghỉ ngơi. Mỗi khi tôi ghé qua, bà luôn chia sẻ những câu chuyện cổ tích vui nhộn và sưởi ấm trái tim tôi. Dù tôi chỉ là một cô bé nghèo khó, nhưng người bà hiền luôn đối xử với tôi như một thành viên trong gia đình. Trong một đêm giá lạnh, tôi đã bán hết tất cả diêm mà tôi mang theo, nhưng vẫn không có đủ tiền để mua thức ăn. Tôi buồn bã và cảm thấy mệt mỏi. Nhưng người bà hiền đã đến cứu tôi. Bà đã mời tôi vào nhà và chia sẻ bữa tối ấm áp với tôi. Tôi cảm nhận được tình yêu và sự chăm sóc từ người bà hiền. Đó là một khoảnh khắc tuyệt vời đáng nhớ trong cuộc đời tôi. Từ đó, tôi đã học được nhiều điều từ người bà hiền. Tình yêu và sự chia sẻ không phụ thuộc vào giàu nghèo hay địa vị xã hội. Tôi đã học cách yêu thương và chia sẻ những gì mình có với những người xung quanh. Dù chỉ là một cô bé bán diêm, nhưng tôi có thể mang lại niềm vui và sự ấm áp cho người khác. Khoảnh khắc cùng người bà hiền trong câu chuyện cổ tích của Andersen đã trở thành một bài học quý giá đối với tôi. Nó đã khơi dậy trong tôi lòng nhân ái và sự biết ơn với những điều nhỏ bé trong cuộc sống. Từ đó, tôi luôn cố gắng giúp đỡ và chia sẻ với những người cần giúp đỡ, như người bà hiền đã làm với tôi. Với câu chuyện này, tôi mong rằng các bạn sẽ nhận ra rằng tình yêu và sự chia sẻ không biên giới. Dù là ai và ở đâu, chúng ta đều có thể làm điều gì đó để mang lại niềm vui và sự ấm áp cho người khác. Hãy cùng chia sẻ và yêu thương nhau, như người bà hiền đã dạy cho tôi.