Cuộc gặp gỡ giữa tôi và học sinh ở lứa tuổi dậy thì
Khi tôi và học sinh ở trong lứa tuổi dậy thì bị thầy hoặc cô giáo ép buộc và hạ hạnh kiểm, chúng tôi cảm thấy buồn bã và chán nản. Tuy nhiên, học sinh ở trong lứa tuổi dậy thì không thể hiện sự tức giận hay mắc phải những lỗi lầm như chúng tôi. Điều này khiến tôi tự hỏi tại sao chúng tôi lại có những phản ứng khác nhau khi gặp thầy hoặc cô giáo. Trong khi tôi cảm thấy bình thường và sẵn lòng để phạt và bị hạ hạnh kiểm để trò chuyện với thầy hoặc cô giáo, học sinh ở trong lứa tuổi dậy thì lại tức giận và có ý định đánh hoặc chửi bới thầy hoặc cô giáo. Họ thậm chí còn đe dọa rằng nếu bị phạt hoặc hạ hạnh kiểm tiếp, họ sẽ không tha thứ cho thầy hoặc cô giáo. Tôi không biết phải làm sao khi học sinh ở trong lứa tuổi dậy thì đang tức giận và có thể phản ứng mạnh với tôi nếu tôi đến hỏi. Tôi lo lắng rằng họ có thể quát mắng, chửi bới, thậm chí đe dọa tôi. Tôi không biết phải làm gì trong tình huống như vậy. Tuy nhiên, tôi nghĩ rằng tôi sẽ để phạt và bị hạ hạnh kiểm để trò chuyện với họ sau đó. Điều này giúp tôi hiểu được nguyên nhân tại sao tôi bị phạt hoặc hạ hạnh kiểm và có thể xin lỗi nếu cần. Tôi tin rằng việc này có thể giúp chúng tôi hiểu biết và tha thứ cho nhau. Trong cuộc gặp gỡ giữa tôi và học sinh ở trong lứa tuổi dậy thì, tôi sẽ cố gắng hiểu và lắng nghe họ. Tôi sẽ không phán xét hay đánh giá họ mà thay vào đó, tôi sẽ cố gắng tìm hiểu về cảm xúc và suy nghĩ của họ. Tôi hy vọng rằng qua cuộc trò chuyện này, chúng tôi có thể tìm ra giải pháp và cùng nhau vượt qua những khó khăn. Trong cuộc sống, chúng ta không thể tránh khỏi những xung đột và hiểu lầm. Tuy nhiên, điều quan trọng là chúng ta phải biết lắng nghe và thấu hiểu nhau. Chỉ khi đó, chúng ta mới có thể xây dựng một môi trường học tập và làm việc tích cực và hòa bình. Hãy để chúng ta cùng nhau tạo ra một môi trường tôn trọng và đáng tin cậy, nơi mà tất cả mọi người có thể cảm thấy an toàn và tự do để thể hiện bản thân.