Em sẽ là mùa xuân của mẹ
Mẹ thường bảo, ngày bé con hay hỏi mẹ “Bao giờ con lớn?”. Lúc ấy, mẹ chỉ mỉm cười xoa đầu con và bảo “Con cứ hồn nhiên lớn, rồi thời gian sẽ trả lời con”. Giờ đây, con đã lớn khôn, đã hiểu được vòng tuần hoàn của thời gian, hiểu được ý nghĩa sâu xa trong nụ cười ngày ấy của mẹ. Con cũng nhận ra, mẹ của con đã già đi nhiều lắm. Mái tóc mẹ đã điểm bạc, nụ cười đã hằn sâu những vết chân chim, đôi mắt cũng không còn sáng trong như trước. Nhìn mẹ, con chạnh lòng nhận ra, thời gian qua đi đã để lại trên mẹ biết bao dấu vết. Nhưng mẹ ơi, dù thời gian có lấy đi của mẹ điều gì, thì trong con, mẹ vẫn là mùa xuân đẹp nhất, rực rỡ nhất.
<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Dấu ấn thời gian</h2>
Con vẫn nhớ như in ngày bé, mẹ luôn là người che chở, bảo vệ con trước những sóng gió của cuộc đời. Mẹ như một đóa hoa hướng dương rực rỡ, sưởi ấm trái tim con bằng tình yêu thương vô bờ bến. Mẹ luôn dành cho con những điều tốt đẹp nhất, từ miếng ăn ngon nhất đến manh áo đẹp nhất. Tuổi thơ con trôi qua êm đềm trong vòng tay yêu thương, che chở của mẹ.
Lớn hơn một chút, con bắt đầu cắp sách đến trường. Mẹ là người thầy đầu tiên dạy con biết đọc, biết viết. Những nét chữ nguệch ngoạc đầu đời của con được mẹ uốn nắn từng chút một. Rồi khi con chập chững bước vào lớp Một, mẹ lại là người dắt tay con đến trường, lo lắng, bồn chồn dõi theo con từng bước chân.
Thời gian cứ thế trôi đi, con dần trưởng thành, còn mẹ thì ngày một già yếu. Mái tóc mẹ đã điểm bạc, nếp nhăn hằn sâu trên khóe mắt. Đôi bàn tay mẹ chai sần, gân guốc vì những năm tháng vất vả, lo toan cho gia đình. Nhưng dù có đổi thay thế nào, tình yêu thương mẹ dành cho con vẫn vẹn nguyên như thuở ban đầu.
<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Mùa xuân của mẹ</h2>
Giờ đây, khi đã trưởng thành, con càng hiểu hơn về sự hy sinh thầm lặng của mẹ. Mẹ đã dành cả cuộc đời để chăm sóc, vun vén cho tổ ấm của chúng ta. Mẹ chưa bao giờ than vãn hay đòi hỏi bất cứ điều gì cho riêng mình. Hạnh phúc của mẹ đơn giản chỉ là nhìn thấy con cái khôn lớn, trưởng thành.
Con biết, con không thể nào trả hết công ơn sinh thành, dưỡng dục của mẹ. Nhưng con sẽ cố gắng sống thật tốt, trở thành một người con ngoan, một người công dân có ích cho xã hội để mẹ được vui lòng. Con sẽ là mùa xuân của mẹ, mang đến cho mẹ niềm vui, hạnh phúc mỗi ngày.
Con sẽ luôn ở bên cạnh mẹ, chăm sóc, yêu thương mẹ như cách mẹ đã làm cho con. Con sẽ là điểm tựa vững chắc để mẹ dựa vào khi tuổi già sức yếu. Con sẽ kể cho mẹ nghe những câu chuyện vui, những dự định trong tương lai để nụ cười luôn nở trên môi mẹ.
Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm! Dù thời gian có trôi qua, dù cuộc sống có đổi thay, thì tình yêu thương con dành cho mẹ sẽ mãi vẹn nguyên như thuở ban đầu. Con sẽ là mùa xuân của mẹ, mang đến cho mẹ niềm vui, hạnh phúc mỗi ngày.