Cảm xúc của nhân vật trữ tình trong bài thơ "Ca dao nhớ mẹ" của Đặng Toá
Trong bài thơ "Ca dao nhớ mẹ" của Đặng Toán, nhân vật trữ tình đã thể hiện qua những dòng thơ sâu sắc và đầy xúc động. Những dòng thơ này không chỉ mang lại cho người đọc cảm giác về sự nhớ nhung và sự trân trọng đối với mẹ, mà còn thể hiện sự cảm thông và sự biết ơn sâu sắc của nhân vật trữ tình. Những dòng thơ như "Tôi ngồi tôi ngóng ngày xưa / Xa xa dáng mẹ chợ trưa đường làng" đã tạo ra một không gian thời gian xa xưa, nơi mà nhân vật trữ tình có thể nhớ về những khoảnh khắc đáng nhớ với mẹ. Những dòng thơ này cũng thể hiện sự trân trọng và sự biết ơn sâu sắc của nhân vật trữ tình đối với mẹ, khi họ nhớ về những khoảnh khắc đó và cảm thấy hạnh phúc và ấm áp. Tuy nhiên, những dòng thơ như "Tôi ngồi tôi khóc mô côi / Mới tươi nǎng sớm đã bời bời mưa" cũng thể hiện sự cảm thông và sự biết ơn sâu sắc của nhân vật trữ tình đối với mẹ. Những dòng thơ này thể hiện sự trân trọng và sự biết ơn sâu sắc của nhân vật trữ tình đối với mẹ, khi họ nhớ về những khoảnh khắc đó và cảm thấy hạnh phúc và ấm áp. Những dòng thơ như "Tôi ngồi tôi nhập đêm dài / Nghe thương nhớ rịn cay cay mắt mình" cũng thể hiện sự cảm thông và sự biết ơn sâu sắc của nhân vật trữ tình đối với mẹ. Những dòng thơ này thể hiện sự trân trọng và sự biết ơn sâu sắc của nhân vật trữ tình đối với mẹ, khi họ nhớ về những khoảnh khắc đó và cảm thấy hạnh phúc và ấm áp. Tóm lại, nhân vật trữ tình trong bài thơ "Ca dao nhớ mẹ" của Đặng Toán đã thể hiện qua những dòng thơ sâu sắc và đầy xúc động. Những dòng thơ này không chỉ mang lại cho người đọc cảm giác về sự nhớ nhung và sự trân trọng đối với mẹ, mà còn thể hiện sự cảm thông và sự biết ơn sâu sắc của nhân vật trữ tình đối với mẹ.