Quê hương sóc Trăng - Một bài thơ tình yêu dành cho quê hương
Quê hương sóc Trăng, nơi tôi sinh ra và lớn lên Đất trời hùng vĩ, núi non xanh biếc Sông nước êm đềm, đồng ruộng bát ngát Đây là nơi tôi gắn bó, nơi tôi yêu thương. Trăng sáng soi bước chân tôi trên đường quê Ánh sáng mờ ảo, nhưng đầy ấm áp và yên bình Trăng sóc Trăng, biểu tượng của quê hương Điều đó khiến tôi tự hào và biết ơn. Những ngày tháng tuổi thơ, tôi chơi đùa trên đồng cỏ Nghe tiếng ve kêu, tiếng chim hót vang xa Những kỷ niệm đẹp, không thể nào quên Quê hương sóc Trăng, nơi tôi đã trải qua. Những con đường quê nhỏ, những ngôi nhà cổ kính Những người dân thân thiện, tình yêu thương chân thành Đó là những gì tôi nhớ về quê hương sóc Trăng Nơi tôi đã trưởng thành và hình thành. Quê hương sóc Trăng, tôi yêu thương và tự hào Với những nét đẹp tự nhiên và con người thân thiện Tôi hứa sẽ trân trọng và bảo vệ quê hương này Vì nó là nơi tôi thuộc về và yêu thương mãi mãi. Kết luận: Quê hương sóc Trăng, nơi tôi đã trải qua những kỷ niệm đẹp và những ngày tháng tuổi thơ. Đất trời hùng vĩ, sông nước êm đềm và những người dân thân thiện đã tạo nên một quê hương đáng yêu và tự hào. Tôi sẽ luôn trân trọng và bảo vệ quê hương này, vì nó là nơi tôi thuộc về và yêu thương mãi mãi.