Về Đâu Mái Tóc Người Thương
Về đâu mái tóc người thương,
Gửi chim, gửi gió, gửi mây phiêu du.
Gửi dòng sông, gửi cánh buồm,
Để nhắn người ấy, muôn vàn nhớ nhung.
Mỗi lần gió thổi qua song,
Ngỡ như hơi ấm, má hồng còn đây.
Mỗi lần nắng ghé ngang cây,
Ngỡ như nụ cười, đắm say lòng người.
Về đâu mái tóc người thương,
Để chiều hoang vắng, canh trường lẻ loi.
Để đêm thao thức, bồi hồi,
Nghe con tim hát, khúc ca đơn côi.
Mong manh sợi nhớ, sợi thôi,
Gọi tên người ấy, suốt đời yêu thương.