Nỗi thẹn của Nguyễn Khuyến: Một nhân cách lớn, một nhà thơ lớn
Trong bài thơ của Nguyễn Khuyến, nỗi thẹn được miêu tả là nỗi thẹn của một nhân cách lớn và một nhà thơ lớn. Điều này có nguồn gốc từ sự nhạy cảm và tinh tế của ông đối với những khía cạnh đạo đức và xã hội. Nguyễn Khuyến là một nhà thơ vĩ đại của Việt Nam, ông đã để lại một di sản văn học phong phú và sâu sắc. Trong bài thơ của ông, ông thường xuyên thể hiện sự quan tâm đến những vấn đề xã hội và nhân văn. Ông không chỉ đơn thuần là một nhà thơ, mà còn là một nhà triết học và nhà hoạt động xã hội. Nỗi thẹn trong bài thơ của Nguyễn Khuyến không chỉ là sự thẹn vì những điều tiêu cực trong xã hội, mà còn là sự thẹn vì những điều tích cực mà ông muốn thể hiện. Ông thể hiện sự thẹn vì những điều tốt đẹp, những giá trị cao quý mà ông tin tưởng và theo đuổi. Điều này cho thấy ông là một nhân cách lớn, một người có tầm nhìn xa và lòng yêu nước sâu sắc. Nỗi thẹn của Nguyễn Khuyến cũng phản ánh sự nhạy cảm và tinh tế của ông đối với những khía cạnh đạo đức. Ông không chỉ quan tâm đến sự phát triển văn hóa và nghệ thuật, mà còn quan tâm đến sự phát triển đạo đức của con người. Ông luôn đặt câu hỏi về ý nghĩa của cuộc sống và tầm quan trọng của việc sống đúng đắn và trung thực. Vì vậy, nỗi thẹn của Nguyễn Khuyến trong bài thơ không chỉ là nỗi thẹn của một nhân cách lớn, mà còn là nỗi thẹn của một nhà thơ lớn. Ông đã để lại một di sản văn học và triết học đáng kính, và thông qua những tác phẩm của mình, ông đã truyền cảm hứng và khơi dậy những suy nghĩ sâu sắc về đạo đức và xã hội cho thế hệ sau.