Quan niệm của triết học trước khi Mác Lênin về bản chất con người
Trước khi Mác Lênin, quan niệm về bản chất con người đã được nhiều triết gia khác nhau đề cập và tranh luận. Các triết gia trước đó đã có những quan điểm riêng về bản chất con người dựa trên những quan sát và suy nghĩ của họ. Một trong những quan niệm phổ biến trước Mác Lênin là quan niệm về bản chất con người là xã hội hóa. Theo quan điểm này, con người được xem là một sản phẩm của xã hội và bản chất của họ được hình thành và phát triển thông qua mối quan hệ xã hội. Triết gia này cho rằng con người không có bản chất cố định mà bản chất của họ thay đổi theo thời gian và môi trường xã hội mà họ sống. Một quan niệm khác là quan niệm về bản chất con người là tự nhiên. Theo quan điểm này, con người có một bản chất tự nhiên và độc lập, không bị ảnh hưởng bởi xã hội. Triết gia này cho rằng bản chất con người là không thay đổi và tồn tại từ khi sinh ra cho đến khi chết. Ngoài ra, còn có quan niệm về bản chất con người là duy tâm. Theo quan điểm này, con người có một bản chất duy tâm, tức là có khả năng suy nghĩ, cảm nhận và tự quyết định. Triết gia này cho rằng bản chất con người là không thể thay đổi và là nguồn gốc của tất cả các hành vi và ý thức của con người. Tuy nhiên, sau khi Mác Lênin đưa ra quan niệm về bản chất con người là một cách nhìn hoàn toàn khác biệt. Theo Mác Lênin, bản chất con người không phải là một thực thể cố định mà là một quá trình phát triển liên tục. Ông cho rằng bản chất con người được xác định bởi mối quan hệ sản xuất và xã hội. Mác Lênin nhấn mạnh vai trò quyết định của môi trường xã hội trong việc hình thành và phát triển bản chất con người. Tóm lại, trước khi Mác Lênin, đã có nhiều quan niệm khác nhau về bản chất con người. Tuy nhiên, Mác Lênin đã đưa ra một quan niệm mới về bản chất con người, cho rằng nó không phải là một thực thể cố định mà là một quá trình phát triển liên tục.