Kỷ niệm bị ốm và sự chăm sóc đáng yêu từ bà
Khi tôi còn nhỏ, có một kỷ niệm đáng nhớ về lần đầu tiên tôi bị ốm và được bà chăm sóc. Đó là một khoảng thời gian khó khăn nhưng cũng đáng yêu và đáng nhớ. Tất cả bắt đầu vào một buổi sáng đông lạnh. Tôi thức dậy với cảm giác mệt mỏi và đau đớn khắp cơ thể. Tôi đã bị sốt và cảm lạnh. Tôi không thể đi học và phải nằm ở nhà. Đó là lần đầu tiên tôi bị ốm nặng và tôi không biết phải làm gì. May mắn thay, bà, người bà ngoại yêu thương của tôi, đang ở nhà và chăm sóc tôi. Bà đã biết cách làm tôi cảm thấy thoải mái và an ủi. Bà đã nấu cho tôi những món ăn ngon và nóng hổi, như canh gà và cháo. Mỗi khi tôi ăn xong, bà luôn đứng bên cạnh tôi và nhìn tôi ăn với ánh mắt yêu thương. Bà cũng đã dành thời gian để chăm sóc cho tôi. Bà đã lau mồ hôi trên trán tôi, đặt khăn ướt lên trán tôi để làm giảm sốt và đọc truyện cho tôi nghe. Những câu chuyện của bà luôn làm tôi cười và quên đi cảm giác đau đớn. Trong những ngày tôi ốm, bà đã trở thành người bạn đồng hành đáng tin cậy của tôi. Bà không chỉ chăm sóc tôi về thể chất mà còn chăm sóc tâm hồn của tôi. Bà đã dành thời gian ngồi bên tôi, nghe tôi kể về những ước mơ và hy vọng của mình. Bà đã khuyến khích tôi và tin rằng tôi có thể vượt qua mọi khó khăn. Khi tôi bắt đầu hồi phục, tôi nhớ mãi những ngày tôi bị ốm và được bà chăm sóc. Đó là những khoảnh khắc đáng yêu và đáng nhớ trong cuộc đời tôi. Tôi biết rằng tình yêu và sự chăm sóc từ bà đã giúp tôi nhanh chóng hồi phục và trở lại với cuộc sống bình thường. Kỷ niệm bị ốm và sự chăm sóc đáng yêu từ bà đã trở thành một phần không thể thiếu trong ký ức của tôi. Đó là một bài học về tình yêu và sự quan tâm mà tôi sẽ luôn ghi nhớ và trân trọng.