Phân tích và đánh giá hai đoạn thơ cuối của bài thơ "Mặt đường khát vọng" của Nguyễn Khoa Điềm
Bài thơ "Mặt đường khát vọng" của Nguyễn Khoa Điềm là một tác phẩm thể hiện sự trưởng thành và nhận thức về thời gian trôi qua. Trong bài viết này, chúng ta sẽ phân tích và đánh giá hai đoạn thơ cuối của bài thơ, tập trung vào các luận điểm được tác giả truyền đạt.
Đoạn thơ đầu tiên "Rút những cọng rơm vàng về kết tổ, đã dạy ta với cánh diều thơ nhỏ, biết kéo về cả một sắc trời xanh" mang ý nghĩa sâu sắc về việc học hỏi từ những trải nghiệm nhỏ bé trong cuộc sống. Tác giả nhắc nhở chúng ta rằng những điều nhỏ nhặt có thể mang lại những giá trị lớn lao. Như cọng rơm vàng, chúng ta cần biết trân trọng những điều giản đơn nhưng quan trọng trong cuộc sống. Cánh diều thơ nhỏ là biểu tượng cho sự mơ mộng và khát vọng, và việc biết kéo về cả một sắc trời xanh đại diện cho việc chúng ta nắm bắt được những cơ hội và thành công trong cuộc sống.
Đoạn thơ thứ hai "Biết ơn mẹ vẫn tính cho con thêm một tuổi sinh thành, 'Tuổi của mụ' con nằm tròn bụng mẹ, để con quý yêu tháng ngày tuổi trẻ, buổi mở mắt chào đời, phút nhắm mắt ra đi" đề cập đến sự biết ơn và tôn trọng đối với mẹ và sự trân trọng cuộc sống. Tác giả nhìn nhận rằng mỗi tuổi sinh thành là một món quà quý giá từ mẹ, và việc con trẻ được sinh ra là một điều kỳ diệu. Từ những phút chào đời đến những phút cuối cùng, cuộc sống đầy ý nghĩa và đáng trân trọng.
Cả hai đoạn thơ cuối của bài thơ "Mặt đường khát vọng" đều mang thông điệp tích cực và lạc quan về cuộc sống. Tác giả muốn nhắc nhở chúng ta rằng những điều nhỏ bé và những khoảnh khắc đơn giản trong cuộc sống có thể mang lại niềm vui và ý nghĩa lớn lao. Đồng thời, việc biết ơn và tôn trọng cuộc sống cũng là một yếu tố quan trọng trong việc trưởng thành và nhận thức về thời gian trôi qua.
Trên cơ sở phân tích và đánh giá các luận điểm trong hai đoạn thơ cuối của bài thơ, chúng ta có thể rút ra những bài học quý giá về cuộc sống và trưởng thành.