Hình tượng người mẹ trong hai văn bản "Mẹ" và "Dáng mẹ

essays-star4(255 phiếu bầu)

Trong hai văn bản "Mẹ" và "Dáng mẹ", tác giả Đỗ Trung Lai và Hoàng Ngọc Hà khắc họa hình tượng người mẹ với những nét đẹp và sự khác biệt riêng biệt. Cả hai tác phẩm đều thể hiện sự tôn vinh và cảm kích của con cái đối với người mẹ, nhưng cách diễn đạt và thể hiện lại khác nhau. Trong văn bản "Mẹ", tác giả Đỗ Trung Lai sử dụng hình ảnh cau để thể hiện sự kiên định và bền bỉ của người mẹ. Câu ngày càng cao, nhưng mẹ thì ngày càng thấp, cau gần với giời, mẹ thì gần đất! Tác giả sử dụng hình ảnh này để thể hiện sự tương phản giữa sự kiên định của người mẹ và sự phát triển của con cái. Câu cau được sử dụng như một biểu tượng cho sự kiên định và bền bỉ của người mẹ, trong khi con cái ngày càng cao, ngày càng phát triển. Trong văn bản "Dáng mẹ", tác giả Hoàng Ngọc Hà sử dụng hình ảnh trăng để thể hiện sự vẹn nguyên và đẹp đẽ của người mẹ. Vầng trăng rơi xuống vẫn tròn, khi mình vốc nước trăng còn trên tay, mẹ như chiếc lá tre gầy. Tác giả sử dụng hình ảnh này để thể hiện sự vẹn nguyên và đẹp đẽ của người mẹ, trong khi trăng còn có lúc khuyết tròn, nhưng mẹ vẫn giữ được vẻ đẹp và sự vẹn nguyên. Cả hai văn bản đều thể hiện sự tôn vinh và cảm kích của con cái đối với người mẹ. Tuy nhiên, cách diễn đạt và thể hiện lại khác nhau. Trong văn bản "Mẹ", tác giả sử dụng hình ảnh cau để thể hiện sự kiên định và bền bỉ của người mẹ, trong khi trong văn bản "Dáng mẹ", tác giả sử dụng hình ảnh trăng để thể hiện sự vẹn nguyên và đẹp đẽ của người mẹ. Cả hai tác phẩm đều thể hiện sự quan trọng và vai trò của người mẹ trong cuộc sống của con cái.