Cảm nhận về đoạn thơ "Viếng lăng Bác
Đoạn thơ "Viếng lăng Bác" mang đến một cảm xúc sâu lắng và trang nghiêm khi nhắc về những ngày tháng đi qua trên lăng Bác Hồ. Mỗi ngày, mặt trời lại chiếu rọi lên lăng Bác, như thể Bác vẫn đang hiện diện, soi sáng và ấm áp cho dân tộc. Dòng người thương nhớ Bác lại lặng lẽ đến viếng lăng, kết tràng hoa tưởng nhớ công lao to lớn của Người. Trong không gian trang nghiêm ấy, ta cảm nhận được sự bình yên, an lành như chính giấc ngủ của Bác giữa một vầng trăng sáng dịu hiền. Dù Bác đã ra đi, nhưng Người vẫn mãi sống trong tim dân tộc, như lời nói "ở trong tim" ấy. Bác đã để lại cho chúng ta một di sản tinh thần vô giá, một tấm gương sáng ngời về lòng yêu nước, về sự hy sinh vì độc lập, tự do của Tổ quốc. Qua đoạn thơ, ta thấy được sự kính trọng, biết ơn và nhớ thương vô hạn của nhân dân dành cho Bác Hồ kính yêu. Đó là những tình cảm chân thành, sâu sắc mà mỗi người dân Việt Nam đều dành cho Người cha già của dân tộc.